ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 342

Tôi hỏi: “Có phải Chu Bất Văn hỏi anh về chuyện của Ngô Cứ Lam hay

không?”

Giang Dịch Thịnh nói: “Đúng vậy, nó có hỏi anh, nhưng đó là chuyện của

em, anh không thể tùy tiện nói ra. Anh chỉ nói cho nó biết Ngô Cứ Lam
muốn giúp đỡ em, nên làm việc nhà và một số việc khác thôi.”

“Mọi người trốn ở đây to nhỏ chuyện gì vậy?” Vu Tịnh Tịnh cầm một ly

rượu đỏ, đứng ở cửa phòng khách cười hỏi.

Tôi nói với Giang Dịch Thịnh: “Đi vào thôi! Đừng vì em mà làm hỏng

buổi tối hẹn hò của anh.” Tôi đi qua, cười nói với Vu Tịnh Tịnh:”Chúng tôi
đang nói chuyện của cô.”

“Nói cái gì?” Vu Tịnh Tịnh tỏ ra bộ dáng cực kỳ hứng thú.

Mắt của tôi lướt qua đồ trang sức trên cổ của cô ấy, liền thuận miệng nói:

“Trang sức của cô rất đẹp, tôi hỏi Giang Dịch Thịnh những thứ cô đeo rốt
cuộc là kim cương hay ngọc đá bình thường.”

Vu Tịnh Tịnh cười hỏi: “Vậy cô cảm thấy nó là gì?”

Tôi thật lòng nói: “Rất giống kim cương, nhưng cô mang quá nhiều,

khiến cho người khác cảm thấy đều là giả.”

“Tất cả đều là thật, tôi chưa bao giờ mang đồ giả.”

Tôi âm thầm kinh ngạc về sự giàu có của Vu Tịnh Tịnh, đồng tình liếc

mắt nhìn Giang Dịch Thịnh, Giang Dịch Thịnh cười biểu hiện chuyện đó
không có gì lạ.

Vu Tịnh Tịnh tao nhã ngồi vào ghế sa lon, bàn tay vuốt ve vòng cổ kim

cương, tư thế rất giống với người mẫu quảng cáo trang sức trên mấy tờ tạp
chí thời trang, cười hỏi: “Đẹp không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.