ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 349

Chu Bất Ngôn xám mặt, không nói được một lời. xoay người chạy lên

lầu, làm cho tiếng giẫm chân lên cầu thang nện “đùng đùng”, Chu Bất Văn
cảm thấy có lỗi với chúng tôi, liền nói “Xin lỗi, không thể nói chuyện với
mọi người được!” sau đó lập tức đuổi theo.

Trong phòng khách, không khí lại trở nên im lặng xấu hổ.

Vu Tịnh Tịnh cười nói: “Bữa ăn tối hôm nay rất hậu! cảm ơn cô và Ngô

đại ca đã nhọc công chuẩn bị thiết đãi, thời gian không còn sớm, sáng ngày
mai tôi còn có một ca quan trọng, xin cáo từ trước.”

Tôi đưa cô ấy đến tận cổng, “cảm ơn cô, nếu không gặp cô, tôi cũng

không biết trong nhà có mấy thứ quý giá như vậy.”

Vu Tịnh Tịnh cười nói: “Không cần khách sáo!”

Tôi hung hăng đẩy Giang Dịch Thịnh một cái, Giang Dịch Thịnh vội nói:

“Anh đưa em về.”

Vu Tịnh Tịnh mỉm cười rất tự nhiên hào phóng, không có từ chối.

Nhìn Giang Dịch Thịnh và Vu Tịnh Tịnh đi xa, tôi đang muốn khóa cổng,

vừa quay đầu lại liền trông thấy Chu Bất Ngôn kéo theo hành lý đi ra, Chu
Bất Văn cũng cầm theo hành lý, lo lắng theo sát sau lưng cô ta.

Tôi không nói tiếng nào, liền lui qua một bên. Chu Bất Ngôn cũng không

nhìn tôi, ngẩng cao đầu, bước nhanh ra khỏi sân.

Chu Bất Văn cảm thấy có lỗi nhìn tôi, muốn nói gì đó lại thôi.

Tôi nói: “Anh nhanh đuổi theo Chu Bất Ngôn đi, đã trễ như vậy rồi, một

mình cô ấy đi tìm nhà trọ không được tiện lắm.”

“Tiểu La, chuyện ngày hôm nay, em đừng để trong lòng, lần sau gặp lại

anh sẽ nhận lỗi với em.”Chu Bất Văn nói xong, vội vàng đuổi theo Chu Bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.