ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 397

Tôi kinh ngạc nói: “Tối nay sao? Bây giờ cô mới nói cho tôi biết?”

Vu Tịnh Tịnh nhún nhún vai nói: “Đây không phải là chủ ý của tôi, do

chiều nay ông chủ đã gọi điện thoại báo tin cho bà nội của tôi, ai biết lão
nhân gia ông ta gặp phải chuyện gì, đột nhiên muốn gặp cô khẩn cấp như
vậy?”

Giang Dịch Thịnh cúi đầu, vừa chơi game, vừa cười lạnh nhạt nói: “Một

lúc thì không thấy đâu, một lúc thì đòi gặp, xem người ta là khỉ à?”

Vu Tịnh Tịnh đá hắn một cái, Giang Dịch Thịnh liền im miệng. Tôi cười

thầm, nữ vương dạy bảo quả nhiên lợi hại!

Tôi nghĩ nghĩ, liền nói: “Tối nay thì tối nay vậy!”

Tôi dự định chờ qua đêm trăng tròn, sau khi thân thể của Ngô Cứ Lam

hoàn toàn bình thường, mới trở về Trung Quốc, hẳn là sau này sẽ không còn
cơ hội gặp lại ông chủ của Vu Tịnh Tịnh. Tuy rằng chỉ quan hệ với nhau về
mặt tiền bạc, nhưng lòng nhiệt tình cùng với sự hào phóng của ông ta đối
với chúng tôi thật sự rất lớn, tôi cũng muốn gặp mặt ông ta để nói tiếng cám
ơn.

Tôi hỏi Vu Tịnh Tịnh: “Trang phục dự tiệc có yêu cầu gì không?”

Vu Tịnh Tịnh nói: “Bà nội của tôi đã chuẩn bị sẵn cho cô, tất cả đều để ở

phòng ngủ.”

Mời người ta ăn cơm, còn phụ trách luôn việc chuẩn bị quần áo? Đây là

lễ nghi ở đất nước này sao? Tôi có chút mơ hồ.

Vu Tịnh Tịnh nhìn Ngô Cứ Lam, sau đó đứng lên, thành khẩn nói với tôi:

“Chuyện này đối với bà nội của tôi rất quan trọng, bà hy vọng cô có trang
phục tham dự, cho nên… phiền cô nhận cho!” Vu Tịnh Tịnh khom người
với tôi, hành lễ cúi đầu một góc 90 độ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.