ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 403

Dưới ánh mắt trầm mặc thâm thúy của Ngô Cứ Lam, đau khổ tức giận

của tôi cũng dần dần tiêu biến.

Chu Bất Văn nhìn thấy Giang Dịch Thịnh ở bên cạnh Ngô Cứ Lam, sắc

mặc càng trở nên khó coi.

Giang Dịch Thịnh cười cười, nói với Chu Bất Văn: “Tao còn nhớ lần đầu

tiên uống rượu, là học theo mày, lần đó tao cảm thấy rất khó uống, từng hớp
từng hớp một mím môi mà uống, còn bị mày cười nhạo thật không giống
đàn ông. Đầu To, hôm nay tao mời lại mày một ly!”

Giang Dịch Thịnh tùy tay lấy từ trên khay của người bồi bàn một chai

rượu mạnh, rót đầy một ly, ngẩng đầu lên uống một hơi nốc cạn.

Chu Bất Ngôn nhìn anh ấy, mặt tái xám như tro.

Lần đầu tiên uống rượu, là tình cảm tuổi trẻ bắt đầu; lần cuối cùng uống

rượu, là tình cảm tuổi trẻ chấm dứt. Bởi vì Lý Đầu To của năm đó, Giang
Dịch Thịnh không hề truy cứu những việc mà Chu Bất Văn đã làm hôm
nay, nhưng sau khi uống ly rượu tuyệt giao này, cho dù Chu Bất Văn có
phạm phải một sai lầm nhỏ nào, Giang Dịch Thịnh cũng sẽ từng việc mà
thẳng tay tính sổ.

Nhớ tới lúc còn nhỏ, ba đứa trẻ chúng tôi thích trốn đến bãi biển không

người, vừa vụng trộm uống rượu hút thuốc, vừa hi hi ha ha cười đùa trêu
ghẹo, bây giờ nhìn lại chuyện trước mắt, tôi cảm thấy trong lòng cực kỳ khó
chịu, những câu hỏi chất vấn chực chờ ở bên miệng nay đã không còn ý
nghĩa. Không có “Tại sao”, hoặc là “Tại sao” căn bản không còn quan trọng
nữa, mà quan trọng là… Thời gian đã làm biến đổi tất cả chúng tôi, nó
khiến chúng tôi trở thành những con người xa lạ. Chất vấn thời gian đã qua
rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đối với người xa lạ, thật sự không có ý nghĩa.

Giang Dịch Thịnh mỉm cười đưa ly rượu rỗng ra trước mặt Chu Bất Văn,

Chu Bất Văn lại chậm chạp không nhận lấy. Giang Dịch Thịnh cười hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.