ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 416

Tôi nói năng hùng hồn: “Nhìn căn nhà của em!” Nói xong, tôi thật sự cẩn

thận đánh giá qua căn phòng.

Đột nhiên, tôi nhìn thấy hai thứ, vừa quen vừa lạ ở trước mắt.

“A! Chúng nó ở đây này!” Tôi kinh ngạc chạy qua.

Là khối đá San hô hóa ngọc giống như thứ được trưng bày ở ngôi nhà cũ

trên hải đảo, đang được đặt dưới sàn nhà, bên trên bày biện một cái chậu
cây cảnh non bộ xanh biếc; ốc Anh Vũ hóa thạch vẫn giống như trước kia,
là vật trang trí, nó được đặt trên cái tủ kệ ở trong phòng khách.

Ngô Cứ Lam nói: “Đây là những vật kỷ niệm của ông nội em, nếu không

phải vì tiền, chắc chắn em sẽ không muốn bán đi. Bây giờ chúng ta không
thiếu tiền, vậy cứ để nó trở lại bên cạnh em đi!”

Tôi nhìn đá san hô và ốc Anh Vũ hóa thạch, rồi lại nhìn ra khắp căn

phòng, im lặng nhìn Ngô Cứ Lam.

Đồ gia vị và nguyên liệu nấu ăn Trung Quốc ở trong bếp, những con ốc

sò biển trang trí trên kệ tủ đầu giường, trong phòng tắm là dầu tắm dầu gội
tôi dùng, ngay cả cái TV khi mở lên cũng toàn là tiếng Hoa… Khó trách tôi
luôn cảm thấy người chủ bày trí sắp xếp cho căn nhà này thật là hảo tri kỷ,
lại hảo chu đáo, giống như thỏa mãn mọi nhu cầu của tôi.

Ngô Cứ Lam đến trước mặt tôi, thân thiết hỏi: “Em sao vậy?”

Tôi nói: “Những thứ ở trong căn nhà này em cứ tưởng là do Vu Tịnh

Tịnh tìm người cố tình sắp xếp, thì ra chính là anh tự tay sắp xếp.”

Ngô Cứ Lam nói: “Thời gian quá gấp rút, chỉ có nửa ngày, anh chỉ có thể

tùy tiện bày trí một chút. Sau này dựa theo tâm ý của em, chúng ta sẽ bày trí
lại tốt hơn nữa, tương lai nếu em đến New York, là có thể ở thoải mái được
rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.