ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 481

ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN

ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN

Đồng Hoa

Đồng Hoa

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 17: Tuyệt Đối Không Thể Buông Bỏ

Chương 17: Tuyệt Đối Không Thể Buông Bỏ

Có lẽ đúng như lời hắn nói, năm tháng dài đằng đẳng đã rèn luyện hắn

thành một con người kiên cường, hắn sẽ không tổn thương, cũng sẽ không
yếu đuối, càng không có loại cảm xúc ủy khuất. Nhưng tôi lại vì hắn mà
cảm thấy ủy khuất.

Tôi không biết rốt cuộc Ngô Cứ Lam ở bên ngoài thuyền như thế nào, có

lẽ ở xa xa phía sau đuôi thuyền, nhưng vừa rồi tôi cố ý lớn tiếng nói nhiều
như vậy, theo như thính lực phi thường của Ngô Cứ Lam, chắc chắn hắn đã
nghe được tiếng nói của tôi, có thể đã bơi đến gần thuyền rồi.

“Ùm” một tiếng, tôi rơi vào nước biển lạnh như băng.

Cho dù nhắm mắt lại, cố gắng né tránh nhìn vào làn nước khiến mình sợ

hãi, nhưng tôi vẫn cảm nhận được rõ ràng cái chết cùng bóng tối đang
nhanh chóng vây quanh mình. Nước biển giống như dung dịch keo khổng
lồ, kết dính từng lỗ chân lông, hơi thở tắt nghẹn bóp chết từng dây thần kinh
của tôi, cảm giác giống như đang bước vào cơn ác mộng khủng khiếp nhất.

Trong phút chốc, lý trí của tôi hoàn toàn bị đánh tan, tôi theo bản năng

giằng co giãy giụa, thậm chí hé miệng muốn hô hấp, dường như cảm nhận
được mặt nước ở ngay trên đỉnh đầu, chỉ cần ngước mặt lên, hít vào dưỡng
khí, sẽ có thể thoát khỏi tình trạng nghẹt thở bí bách khủng khiếp này.

Đột nhiên, một cánh tay mạnh mẽ dùng sức ôm tôi vào lòng, miệng sắp

hé mở cũng bị môi của hắn ngăn lại.

Tôi mở mắt, hoảng sợ nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.