ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 552

đau đớn, giống như đang ngủ vậy, cô sẽ chìm vào một giấc mộng đẹp yên
bình và ấm áp…”

“Bà nội!” Vu Tịnh Tịnh tỏ vẻ không đành lòng, lên tiếng muốn ngắt lời

của Violet.

Violet hoàn toàn không để ý đến Vu Tịnh Tịnh, bà ấy chăm chú nhìn tôi,

chậm rãi dẫn dắt tôi từng bước: “Không phải cô yêu Regulus sao? Bây giờ
chính là lúc Regulus cần cô thể hiện toàn bộ tình yêu của mình đối với ngài
ấy.”

Ba chữ “Tôi đồng ý” chực chờ trên đầu lưỡi, không phải bởi vì lời nói

đầy ma lực của Violet, mà là bởi vì tôi thật sự cam tâm tình nguyện. Khi tôi
ở bên cái hồ màu lam kia, tôi đã hiểu rõ trong lòng mình muốn gì, khi quay
người trở về khu nhà nghỉ, tôi cũng đã ra quyết định.

“Tôi…”

Đột nhiên, tôi cảm giác được từ sau lưng truyền đến một cơn chấn động,

nên lập tức quay đầu lại, thì nhìn thấy cái đôi cá màu lam to lớn cực đại của
Ngô Cứ Lam đang quẩy lên quẩy xuống thật mạnh, làm cho mặt nước dập
dềnh mãnh liệt. Thân thể của hắn kịch liệt giãy dụa, hai bàn tay đang bị
xích sắt quấn chặt đều nổi gân xanh, ngay cả móng vuốt sắc bén được giấu
kỹ nay cũng lộ ra. Tám sợi xích bị kéo giật rung lắc dữ dội, toàn bộ căn
phòng có chút chấn động. Hắn giống như một con mãnh thú đang phẫn nộ,
tựa hồ sẽ giật đứt xiềng xích, lao người qua đây.

Tôi sốt ruột vuốt bức tường thủy tinh, lớn tiếng kêu: “Ngô Cứ Lam, Ngô

Cứ Lam…”

Vu Tịnh Tịnh vừa thuần thục thao tác bản điều khiển, vừa trấn an tôi, nói:

“Chỉ là một cơn đau đớn thôi, một lát sẽ qua.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.