ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 57

có bị tổn thương, cũng không chịu nói dối mình đã dùng qua máy tính, chỉ
biết đơn giản tỏ thái độ khinh thường lạnh nhạt để che giấu bản thân, khiến
tôi nghĩ đến tôi của trước đây. Năm 6 tuổi đó, ba mẹ tôi vừa đánh nhau vừa
cãi vã ầm ĩ, làm loạn đòi ly hôn, không ai quan tâm đến tôi, cho dù là cái
quần nhỏ cũng chẳng ai phát hiện. Một người bạn thân thuở bé của mẹ để ý
thấy tôi khổ sở ngượng ngùng, có lòng tốt mua cho tôi hai cái quần, nhưng
kẻ nhạy cảm tôi đây đã không cảm thấy biết ơn, mà còn giống như chạm
đến vết thương ở trong lòng, tôi sống chết cũng không chịu nhận hai cái
quần đó, còn cường điệu nói rằng mẹ đã mua rất nhiều quần mới cho tôi,
chẳng qua tôi không thích mặc đồ mới, chỉ thích mặc đồ cũ.

Tôi nhảy dựng lên, chạy vài bước, ngăn Ngô Cứ Lam lại, “Anh rửa bát

xong chưa?”

“Rửa xong rồi.”

Tôi giúp Ngô Cứ Lam đi về hướng cái máy tính ở trên bàn, “Còn có việc

cho anh làm, qua đây đi!”

Ngô Cứ Lam dò xét nhìn tôi, không hề nhúc nhích. Tôi giống như đang

đẩy một ngọn núi lớn, cho dù dùng hết sức lực, cũng không có chút sứt mẻ.

Tôi tức giận, mắng: “Tôi là chủ, chẳng lẽ sai bảo anh không được, anh

muốn sao đây?”

Ngô Cứ Lam đi theo tôi tới trước bàn máy tính.

Sau khi tôi ngồi xuống, liền kéo cái ghế, ý bảo Ngô Cứ Lam cũng ngồi,

ra dáng làm việc nghiêm túc, “Tôi đang nghiên cứu làm sao để trang trí nhà
trọ, anh cũng phải học một chút đi, đây là thứ giúp hai chúng ta về sau sống
yên thân, muốn ăn được ngủ được thì phải chú tâm vào.”

Tôi mở internet ra xem, diễn tả qua một lần tính năng tra cứu, chỉ cần học

được cách tra cứu, tất cả những cái khác từ từ cũng sẽ học được. Tôi cố ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.