DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 306

"Không được, sắp thi rồi." Cô nhíu mày.

"Còn tận bốn tháng nữa cơ mà! Chơi với mình chút thôi!" Lý Huyên

nắm tay cô, giọng nũng nịu, hai má cô ấy phính ra, làm ra vẻ đáng yêu.

"Chiều cậu lần này thôi đấy!" Cô hạ giọng, cười với cô bạn.

Hai cô gái đứng bên khung cửa sổ, nhìn ra sân thể dục phía xa xa.

Trên sân là đám con trai lớp cô và Thái Quốc Bảo.

"Cậu đoán Thái Quốc Bảo cao bao nhiêu?" Lý Huyên huých vào tay

cô, mắt không rời khỏi chàng trai chạy trên sân bóng.

"Không biết." Cô hờ hững, mắt chăm chăm vào vị trí khán đài, trái tim

chợt nhói một lúc.

"Thì vậy mới bảo cậu đoán."

"Một mét sáu..."

Cô vừa nói xong, Lý Huyên liền phụt cười. Cô ấy đánh vào vai cô

mấy cái. "Cậu hài hước thật, cậu ấy chắc phải hơn mình cả cái đầu. Giờ thì
mình đã hiểu tại sao môn Toán của cậu lại nát bét đến vậy rồi!"

"Cảm ơn." Cô lừ mắt nhìn bạn, quay lại chỗ ngồi.

Mỗi ngày trên trang web của nữ sinh xuất hiện nhiều tấm ảnh chụp lén

Thái Quốc Bảo, quả thật dù chụp thế nào cậu ta vẫn đẹp xuất sắc, đúng là
chàng trai "không góc chết".

Vào giờ sinh hoạt cuối tuần, khi thầy giáo hỏi có ai có ý kiến gì

không, thì Thái Quốc Bảo đưa tay lên.

Võ Chiêu Dương nghĩ, cậu ta mới học có mấy hôm đã muốn tranh

chức cán bộ lớp rồi, con người này không đơn giản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.