Lời cảm ơn
C
hưa bao giờ có ai viết được một cuốn sách mà chỉ đơn thuần dựa vào một mình người đó; đằng
sau mỗi tác phẩm ra đời là một danh sách dài những người đã giúp cho việc biến nó thành hiện thực.
Những người sống gần thời điểm tác phẩm ra đời được nhấn rõ nét, nhưng khi danh sách những người
có đóng góp cho sự ra đời của tác phẩm ngày càng dài về phía sau thì hình bóng của họ cũng vì thế mà
trở nên mờ dần và cuối cùng nhạt nhòa trong chính tấm màn sương của thời gian. Một số khác không
được nhắc đến vì tên tuổi của rất nhiều người trong số họ, những người có ý tưởng đóng góp đã hoàn
toàn biến mất trong quên lãng.
Chắc chắn những truyền nhân của cuốn sách này đã chìm vào thời gian một cách lặng lẽ như đã thấy
và trong đó phải kể đến những người đóng góp thậm chí chỉ là một câu hoặc một ý tưởng nhưng đã
giúp cho việc hoàn thành câu đố khó giải này. Cuối cùng những truyền nhân đó còn bao gồm cả vô số
các bà mẹ những người bằng con tim và khối óc biết rằng con mình có thể làm được nhiều hơn những
gì mà thế giới cho rằng chúng có thể làm.
Tóm lại, bên cạnh những cá nhân cụ thể được vinh danh trong cuốn sách này, tôi rất mong muốn
được bày tỏ lời cảm ơn tới tất cả những ai trong lịch sử đã mang trong mình niềm tin cùng với niềm
say mê tới ám ảnh rằng trẻ em thực sự giỏi giang hơn so với những gì mà người lớn luôn nghĩ về
chúng.
Trong số họ tôi rất mong muốn gửi lời cảm ơn tới:
Bác sĩ Temple Fay, Chủ nhiệm Khoa Giải phẫu Thần kinh - người đã bày tỏ sự hiếu kỳ tới lạ
thường và một khả năng độc đáo khi hỏi liệu những “chân lý” được chấp nhận đúng hay sai và cũng là
người đã thôi thúc chúng tôi.
Mary Blackburn, Thư ký thường trực - người đã dành cả đời cho phòng khám nhi khoa và người có
thể nói là đã hi sinh vì sự nghiệp đó.
Tiến sĩ Eugene Spitz, Bác sĩ giải phẫu thần kinh nhi khoa - người đã tin rằng “không có hành động
nào cực đoan hơn là hành động đứng nhìn một đứa trẻ phải chết, biết rằng em bé sẽ chết mà không làm
gì để cứu”. Ông đã cống hiến to lớn cho sự nghiệp đó.
Tiến sĩ Robert Doman, Chuyên gia tâm lý trẻ em, Giám đốc Y khoa Viện Nghiên cứu và Phát triển
Tiềm năng Con người - người đã mong muốn chúng tôi nhìn nhận mỗi đứa trẻ như một cá thể riêng
biệt.
Tiến sĩ Raymundo Veras, Chuyên gia tâm lý của Brazil - người đã về nước giúp đào tạo các giáo
viên.
Tiến sĩ Carl Delacato, Giám đốc Viện Nghiên cứu Hiện tượng mất khả năng đọc - người đã luôn
khiến chúng tôi nặng lòng với trẻ em.
Tiến sĩ Edward B. Lewinn, Giám đốc Viện Nghiên cứu - người đã khăng khăng bắt chúng tôi phải
xem thí nghiệm của ông để lấy được bằng chứng mà chúng tôi cần.
Florence Scott, Y tá - người rất quan tâm tới lũ trẻ tham gia nghiên cứu và đã nói chuyện với chúng
theo cách rất độc đáo.