đợi sự tiến triển khá hơn nếu bà có những thay đổi trong chuyện ăn uống và hoạt động, dùng thêm vài
chất phụ trội, và tìm cách khám phá sự nối kết giữa tâm trí / thân thể. Tôi yêu cầu bà giảm bớt dùng
những sản phẩm hàng ngày, ăn ít thịt, thêm nguồn cá để có axít béo omega-3, và giảm đi chất béo
không bão hòa (polyunsaturated) và phần nào chất béo được hydro-hóa (hydrogenated). Tôi đề nghị
cho bà một công thức chống ôxy-hóa và một loại thuốc dược thảo, (có tên khoa học là Tanacetum
parthenium), là một chất không độc và có khả năng làm nhẹ đi cái đau thấp khớp. Tôi khuyến cáo bà
nên bắt đầu nên đi bơi thường xuyên và nên thực tập bài thở thư dãn (chương 13). Cuối cùng tôi gửi
bà đến một nhà thôi miên học (hypnotherapist), vốn là một người làm việc khéo léo, giỏi giang những
người bị bệnh đau kinh niên. Bà báo cáo cho tôi sáu tuần sau đó là bà đi theo chương trình một cách
trung thành và tôi lấy làm ngạc nhiên về mức độ tiến bộ mà bà đã đạt được, và có điều đáng ghi nhận
hơn nữa là bây giờ đang là mùa lạnh, là thời gian ướt át trong năm là thời gian mà bà chịu nhiều đau
đớn nhất.
Bình phẩm: Bệnh thấp khớp là một bệnh miễn nhiễm điển hình (prototypical autoimmune disease).
(Nhiều bịnh khác trong loại này là bệnh luput (lupus), bệnh xơ cứng da (scleroderma), và nhiều bệnh
xơ cứng khác. Bệnh tự động miễn nhiễm có một khuynh hướng tự nhiên là đánh bóng và tàn tạ, với
trạng thái đi lên hay xuống thường phản ảnh cái tâm lý lên xuống của xúc cảm tương ứng. Y khoa thông
thường chỉ có những loại thuốc đàn áp hệ thống miễn nhiễm (immu-nosuppressive drugs) để cung ứng,
vốn cần thiết để vượt qua những giai đoạn có triệu chứng trầm trọng nhưng lại không thích hợp cho sự
chữa trị dài lâu. Sự viêm kinh niên của bệnh tự động miễn nhiễm thường gây ra sự đau đớn và ngay cả
sự tổn hại đến cho những cấu trúc của cơ thể, nhưng sự viêm này có thể cầm cự bằng những phương
pháp không độc hại, đặc biệt là thay đổi cách ăn uống và dùng thuốc dược thảo. Thôi miên và phương
cách hình dung có hướng dẫn thường rất hiệu quả để kéo bệnh xuống dần đến mất đi. Sự đáp ứng
nhanh chóng và mạnh mẽ của bệnh nhân này đối với thuốc thiên nhiên, mặc dù bà có tuổi tác cao và
bệnh kinh niên, có thể do hai yếu tố, bà chưa bao giờ dùng thuốc đàn áp bệnh (suppressive
medication) và bà có tinh thần khỏe khoắn lành mạnh, có quan hệ tích cực sâu xa và có lòng tự trọng
cao.
Trường Hợp Thứ Tư: Làm Lay Chuyển Bệnh Viêm Da Kinh Niên
Nancy S là một người vợ của một bác sĩ giải phẫu thành công, được 45 tuổi, bắt đầu có vết ban đỏ
ngứa nổi trên hai tay và dần dần lan khắp thân thể. Da dần dần cứng lại, vỡ ra, tươi rói, làm cho bà
cảm thấy khó chịu vô cùng. Bà có đi khám vài vị bác sĩ ngoài da (dermatologists) và những người này
nói với bà đây là bệnh viêm da không rõ nguyên nhân và viết toa cho bà kem steroid và thuốc
prednisone uống bằng miệng. Thuốc prednisone làm cho vết ban mất đi; nhưng vì biết nó có chất độc
nếu dùng trong thời gian dài. Nancy ngưng lại, để rồi làm cho tình trạng bệnh trở lại tệ hại hơn trước.
Kinh nghiệm này đã lập lại nhiều lần làm cho bà thận trọng hơn khi dùng chất steroids, dù ở dưới hình
thức nào. Cuối cùng bà đến với một bác sĩ ngoài da nổi tiếng ở một thành phố khác để thử nghiệm mẫu
da cắt và bác sĩ này nói cho bà biết có thể bà bị một dạng lạ của chứng u bạch huyết (lymphoma), là
một loại ung thư khó định bệnh. Điều này làm cho bà âu sầu dù một cuộc thử nghiệm da của một bác sĩ
da khác cho biết không đồng ý với chuyện bà bị chứng u bạch huyết. Những bác sĩ không còn gì hơn là
cho bà steroids và antihistamines để kiểm soát sự ngứa ngáy. Và bệnh càng kéo dài, Nancy càng mỏi
mệt, và ý thức được thân thể mình bệnh hoạn làm bà xa rời mọi tiếp xúc xã hội để từ đó rơi vào tình
trạng u sầu và cô đơn. Bà nằm dài suốt ngày trên thường hay ngâm mình trong nước.
Lúc bà đến gặp tôi, bà bị bệnh viêm da được hai năm. Một tháng trước đây bà có tham vấn một người
trị bệnh theo phương pháp liệu pháp đồng căn (homeopath), người này có cho bà vài phương thuốc
chữa trị nhưng vẫn không thành công, nhưng bà vẫn cảm thấy rằng chắc chắn còn có vài cách nào đó
để giải quyết vấn đề bệnh của bà. Khi nghe lịch sử bệnh lý của bà, tôi nghĩ rằng các con của bà đã rời