ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 153

tay Thượng Quan Tễ Nguyệt lưu lạc thiên nhai. (Mơ sâu quá)

Nhưng, về sau về sau nữa, sự thực chứng minh, trí tưởng tượng của

nàng còn quá thiếu, thực tế vĩnh viễn cẩu huyết, bắn tung tóe khắp toàn
thân nàng.

“Nhị tiểu thư.” Thượng Quan Tễ Nguyệt nghi hoặc nhìn nàng, vẻ mặt

đó hoàn toàn là một trưởng bối đang nhìn một hài tử tinh nghịch.

Úy Tuệ nháy mắt mấy cái, cong môi cười yếu ớt: “Gọi ta Tuệ Nhi.”

Bên cạnh, Đào Nhi lạnh đến buồn nôn, hận không thể lớn tiếng hô một

tiếng Thái tử điện hạ với tiểu thư.

Biểu tình Thượng Quan Tễ Nguyệt cứng lại, chợt bất đắc dĩ nở nụ

cười: “Ban nãy, ta vừa trở về từ chỗ của phu nhân.”

“A, mẹ ta?” Chẳng lẽ hắn đang ám chỉ mình, trước xuống tay chỗ mẫu

thân, khiến mẫu thân đồng ý, những người khác sẽ dễ dàng hơn?

“Đêm qua phu nhân nhiễm phong hàn. Nhị tiểu thư muốn đến xem

một chút hay không?” Trong ánh mắt Thượng Quan Tễ Nguyệt có một ít
chờ mong.

“Mẹ ta bị bệnh?” Úy Tuệ lập tức thu lại nụ cười, tuy Công chúa mẫu

thân cực kì cao ngạo lạnh lùng, nhưng dù sao cũng là nương nàng, trong
lòng nàng lo lắng là thật.

“Thượng Quan quản gia, ngươi làm việc đi, hôm nào ta trở lại thăm

ngươi.”

Nói xong, gọi Đào Nhi đi đến chỗ Công chúa Minh Ca.

Nhìn bóng lưng nàng đi xa, đáy mắt Thượng Quan Tễ Nguyệt lộ ra

thần sắc vui mừng, sau đó quay người lại, cầm lấy sa mã kỳ trên bàn, đút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.