ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 436

"Muội cũng biết ta luôn độc lai độc vãng, chưa bao giờ có thói quen

nói hành tung của mình cho người khác biết."

Úy Tuệ buồn bực nhìn nàng: "Cái thói quen rách gì vậy? Về sau phải

thay đổi, không nói tiếng nào đã biến mất, không sợ người lo lắng sao?"

Đúng, nếu nói hôm nay tìm nàng là vì Nhạc Nhi, nhưng mấy ngày

trước tới đây là vì bản thân nàng mà đến.

Nghĩ điều tốt là cảm thấy nàng xuyên trở về, nhưng đáy lòng nàng

càng sợ đó là cô nương này có thể gặp chuyện ngoài ý muốn gì hay không.

Ở hiện đại nàng là sát thủ, khẳng định rất khó sửa những tính nết này,

có thể đến nơi này nhất thời ngứa tay lại phạm phải chuyện gì hoặc đắc tội
người nào hay không.

Nàng nhớ đến bọn thích khách đã bắt mình đi đêm đó.

Đây là một thời không xa lạ không yên bình, nàng sợ người tỷ muội

này sẽ gặp chuyện không may.

"Cho nên, ta đã trở về." Nàng oán trách khiến tâm tình Úy Như Tuyết

vui vẻ, thậm chí, khóe môi luôn sắc bén của nàng không tự giác toát ra nụ
cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.