ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 106

Người đàn ông quay lại nhìn dân chúng, cốt để cho người ta chú ý đến, rồi
nói tiếp:

- Đồng bào có biết lối tra tấn của hắn ra sao không? Hắn trói thiệt chặt
người làm quốc sự hoặc bị tình nghi làm cách mạng, rồi buộc vô một cái
ghế có khoét một lỗ bằng bàn tay ở chỗ ngồi, ghế thì cột bốn chân vào bốn
cái cột. Người bị bắt phải ngồi lên trên cái ghế có thủng lỗ đó, phía dưới đặt
một cây đèn sáp lớn đốt cháy to ngọn.

Lúc mới đầu thì chưa thấy nóng mấy, nhưng một lát là đáy quần bị ngọn
đèn bốc lửa lên, khét lẹt mùi vải, cháy thành than, rồi cháy đến da thịt bàn
toạ, cháy cả đít. Người bị tra khảo kiểu đốt bằng đèn này ban đầu còn giãy
giụa kêu la, rồi vãi cả cứt đãi, ngất lịm đi. Hắn ta biểu lính tát nước vô mặt
cho tỉnh, rồi lại cho đốt đèn lên để tiếp tục nung đít người hắn muốn lấy
cung. Ai gan mấy cũng không chịu nổi, rồi thì có cũng phải khai, mà không
cũng phải khai theo ý muốn của hắn.

Diệm tái mặt, toát mồi hôi trước những lời tố cáo nhắc nhở đến quá khứ ác
liệt của mình, đâm run sợ khi nhận thấy những cái nhìn dữ dội của chung
quanh.

Bỗng một ông già râu tóc bạc phơ rẽ hàng rào người tiến tới, lặng ngắm
Diệm đang cúi gầm mặt, đoạn thong thả nói:

- Tên Ngô Đình Diệm này là anh em với Ngô Đình Khôi, Tổng đốc Quảng
Nam, người đã hại thằng cháu nội tôi năm 1942, thời kỳ đàn áp cách mạng
ở Nam Ngãi đó. Chúng cháu tôi bị lão Khôi bắt quỳ lên mảnh chai để hỏi
cung, hắn bị toét cả hai đầu gối song cũng không chịu khai, lão ta mới sai
lính buộc hai tay nó vào nửa thân cây nứa chẻ đôi, rồi bắt đứng lên một cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.