ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 221

nức, phấn khởi. Tại sao nàng lại không bắt chước theo gương mẹ mà hoạt
động, bay nhảy để thực hiện những danh vọng, địa vị vẫn mơ ước?

Nhu cũng như ông Trần là những người chồng nuông chiều vợ. Lệ có thể
khiến chồng theo ý nàng, chỉ còn chờ cơ hội tốt nữa thôi.

- Cơ hội, người ta phải tạo nên, hoạt động xoay xở cho nó đến với mình,
chớ không thể như kẻ nằm dưới gốc cây há miệng để chờ sung rụng trong
chuyện cổ tích nữa.

Câu nói ấy, cũng chính bà Trạng đã thốt ra với Lệ. Khi bà nói đến các cuộc
giao thiệp vận động chiếc ghế nghị sĩ Liên hiệp Pháp.

Lệ nhớ lại, nàng đã nêu vấn đề tai tiếng và dư luận giới hạn người đàn bà ở
trong xã hội Việt Nam còn nặng thành kiến, lễ giáo, bà Trạng đã cười nhạt
bảo nàng:

- Nếu chỉ nghĩ đến dư luận và sợ tai tiếng thì không thể làm nên được việc
gì cả. Tại sao người đàn bà lại cứ mặc cảm rằng mình không thể như đàn
ông? Cần phải thành thật với mình là đủ, còn những thành kiến lễ giáo của
người đàn ông ích kỷ đặt ra để ràng buộc hạ giá người đàn bà, ta phải vượt
qua. Trong khi người đàn ông ở xã hội này có được quyền năm thê bảy
thiếp, ngang nhiên lấy vợ lẽ nàng hầu, tại sao họ lên án người đàn bà có
tình nhân và kết tội sự ngoại tình của vợ là một trọng tội ghê gớm? Tại sao
chồng làm được? Mà lại cấm đoán vợ? Đàn bà không phải là người như
đàn ông hay chăng? Không thể chấp nhận những sự bất công, bất bình đẳng
theo quan niệm cổ hủ đó.

Trong khi Lệ nhớ lại những lời nói của mẹ đem ra áp dụng trong đời sống,
Nhu đang nằm bên bàn dèn ở phố Mã Mây với một người bạn học cũ, đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.