ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 52

- Nếu tôi không lầm thì vấn đề chị vừa đặt ra là một quan niệm về luyến ái
căn cứ vào sự hoà hợp của âm dương, đặt cả đôi lứa ở trong một chân lý
chung, tức là sự sống, có thể đạt đến cực độ hoang lạc có tính chất vũ trụ,
đưa con người đến gần lẽ Đạo, theo thuyết âm dương là thuần nhất.

Giọng nói của Nhu trầm trầm cất lên:

- Quan niệm về hôn nhân, luyến ái đó của nhà văn Anh muốn lý tưởng hoá
tình dục, theo nếp sống vật chất của người Tây phương, tôi cho là trái
ngược với tính chất cổ truyền Á Đông, mà tiêu biểu nhất là Khổng giáo,
trong đó việc hôn nhân luyến ái chỉ được thể hiện trong nhiệm vụ truyền kế
giống nòi ở trong phạm vi lễ giáo mà thôi.

Rồi Nhu quay sang hỏi cha Từ:

- Thưa cha, có phải giáo lý của Khổng Tử về luyến ái, hôn nhân gần gũi với
quan niệm về tình đôi lứa của đạo Cơ đốc không?

Cha Từ thong thả nói:

- Cứu cánh của sự luyến ái trong đạo Cơ đốc là hướng thượng, tiến tới tình
yêu Chúa, thăng hoa tình yêu đôi lứa thành tình yêu Chúa.

Lệ lại lên tiếng hỏi:

- Sự thăng hoa của tình yêu đôi lứa mà đạt tới được mức cao xa như cha
vừa nói thì tình yêu đôi lứa có còn là thứ tình người nữa không, hay đó chỉ
là trạng thái xuất thần quá cao siêu của các nhà tu hành?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.