ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 644

nếp sống cực kỳ vương giả của đệ nhất phu nhân triều đại quân chủ cuối
cùng ở thế kỷ thứ 18.

Ả xẩm vào sửa soạn trang điểm buổi sáng, thay đồ cho Lệ, rồi đánh móng
tay, móng chân và bôi thuốc. Nằm ngả ngớn trên chiếc ghế uốn êm dịu, Lệ
ngước mắt nhìn chọn các màu áo để mặc trong ngày. Người đàn bà hầu áo
đứng trước mặt Lệ, trình bày từng áo dài cho chủ nhân chọn lựa. Nếu Lệ
lắc đầu thì cất đi ngay, còn nàng do dự thì người hầu đưa lại phủ qua người
Lệ ướm thử nhìn vào gương lớn đặt tứ phía quanh nàng. Lệ tự chọn màu áo
để mặc buổi sáng, chiều, tối và đây là cả một sự lựa chọn không phải dễ
dàng, vì mỗi mùa nàng may thêm hàng chục để mặc ra ngoài đi dự lễ chính
thức, dạ hội, không kể hàng trăm chiếc khác may sắm mỗi năm, đủ các loại
hàng đắt tiền, mới lạ, mua từ các thủ đô quốc tế. Lệ không mặc một chiếc
áo nào quá ba lần, cho như thế là không xứng đáng với cương vị sang trọng
của mình, và có nhiều chiếc áo cổ rộng, tròn, vuông, cao thấp, vừa, đủ mọi
thứ kiểu, Lệ nghĩ ra không theo các mốt mới của các tạp chí quốc tế chuyên
về kiểu áo phụ nữ, hoặc theo mất của người thợ may riêng đề nghị.


Việc lựa chọn áo thường kéo dài mất nhiều thì giờ, người hầu phải ghi nhớ
rõ sau khi Lệ đã ưng ý chọn, rồi mang đi ủi chải lại, treo sẵn ở tủ áo quần
dành riêng cho bà cố vấn mặc trong ngày.

Sở thích về trang phục của Lệ như một thứ bệnh dễ lây đến các bà trong
triều đình họ Ngô, từ hàng mệnh phụ, Bộ trưởng phu nhân đến nữ nghệ sĩ,
Phụ nữ liên đới. Chủ nhân của tiệm lãnh may áo quần của Lệ, vinh dự khoe
với khách hàng phụ nữ rằng: "Tất cả áo quần của bà cố vấn mặc đều do tôi
cắt may". Và chẳng bao lâu người chủ tiệm may này đã phải huy động hàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.