ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 821

lối 6 thước, đến đêm thứ tư công việc tiến hành khó khăn, đất bỗng cứng lại
như đá khối, xà beng nháng lửa bật trở lại, cuốc xẻng bị quằn mẻ, đám tù
binh mồ hôi nhễ nhại, thở mệt nhọc, lặng lẽ lắc đầu nhìn nhau. Thiếu tá
công binh vất vả chỉ dẫn, đến gần 5 giờ sáng, chỉ đào thêm được một thước.

Đêm sau, không đào nhích thêm được nữa, thiếu tá công binh đành cho tù
binh nghỉ tay lúc 2 giờ sáng.

Sáng sớm, đại tá Tung vào dinh rất sớm. Ngô Đình Nhu đang uống cà phê
thấy viên tư lệnh lực lượng đặc biệt liền hỏi:

- Sao, đêm qua nghe nói nghỉ sớm, tại sao vậy?

- Thưa cố vấn, có lẽ địa đạo ăn thông ra ngoài không thành?

- Sao lại không thành?

- Thưa cố vấn, theo lời thiếu tá công binh báo cáo lại thì nền đất này quá
cứng, nhưng nếu chỉ có cứng thôi thì vẫn còn có thể đào được, song móng
nền lại được đổ bằng bê tông cốt sắt theo ô vuông xuống sâu cả 10 thước.
Khu vực này xưa kia là đất sình nên kiến trúc sư Pháp bắt thầu khoán phải
đúc nền theo kiểu đó. Đêm qua đào tới một lớp thành cốt sắt xi măng đúc
dày, không sao phá nổi, chỉ còn cách đặt mìn cho nổ, nhưng ở đây không
thể được, sợ đổ sập dinh bên trên. Tôi đã cho xét kỹ lại hoạ đồ kiến trúc cũ
thấy rõ là không thể nào đào địa đạo ăn thông ra ngoài được.

Ngô Đình Nhu cau mày đứng lên, chắp tay sau lưng, đi đi lại lại trong
phòng, im lặng, bực tức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.