ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 991

- Thưa Tổng thống, đây không phải là một vấn đề tình cảm mà đây là một
vấn đề hoàn toàn chính trị. Tổng thống cao kiến hẳn cũng nhận thấy rõ là
sự thể không dừng được, dù chúng tôi rất lấy làm tiếc…

- Tôi rất tiếc là không thể nghe theo được?

Câu trả lời xẵng của Diệm không làm cho Lodge mất bình tĩnh, vẫn ôn tồn:

- Trong trường hợp ấy, chánh phủ chúng tôi bắt buộc phải xét lại vấn đề
viện trợ.

Diệm gằn giọng tức giận:

- Các ông bắt buộc tôi phải chọn vợ chồng chú em tôi với viện trợ phải
không

- Chúng tôi mong rằng Tổng thống đặt quyền lợi chung lên trên tất cả.

Nhìn lại đồng hồ tay, đại sứ Mỹ thấy câu chuyện đã kéo dài một giờ rưỡi và
tối hậu thư đã trực tiếp ngỏ rồi nên đứng lên:

- Tôi mong Tổng thống có thì giờ để xét lại.

Diệm cũng đứng lên, nhìn kẻ đối thoại cao hơn một cái đầu, lạnh lùng đưa
tay ra bắt, rồi lại ngồi xuống. Lodge quay người đi ra khỏi phòng như
không lưu tâm đến sự tức giận của vị Tổng thống đã quên cả phép lịch sự
tiễn khách ra về. Ngô Đình Nhu từ phòng bên qua, nhìn vẻ mặt lo âu của
anh, bước lại góc phòng khách. Chiếc máy ghi âm đặt ngầm bên trong
chiếc bàn con, trên đặt bình hoa, theo ngón tay bấm của Nhu, phát lại
những lời nói chuyện vừa rồi giữa Diệm và đại sứ Mỹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.