ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 1848

CHƯƠNG 344: CHỈ LÀ NHẤT THỜI MẤT KHỐNG CHẾ

CHƯƠNG 344: CHỈ LÀ NHẤT THỜI MẤT KHỐNG
CHẾ

Cậu dẫn anh ta?
Cố Cơ Uyển ngốc trệ, hoảng hốt lắc đầu: “Không, không có…”
Giang Nam nheo mắt: “Em nhìn chằm chằm cơ thể của tôi, nhìn đến mức hai mắt phát sáng, còn nói không có?”
“Thật sự không có, anh đừng vu khống người khác.” Cố Cơ Uyển thấy rất không quen tư thế của hai người lúc
này, hơi đẩy anh ta ra.

“Anh đứng dậy trước đi.” Vậy mà đè lên người của cô!
Mặc dù đều mặc quần áo, nhưng, tư thế quá ám muội rồi!
“Tại sao phải dậy?” Giang Nam không những không có đứng dậy, thậm chí, càng đè lên người cô.
“Đừng!” Cố Cơ Uyển giật mình, gương mặt nhỏ nhắn bỗng chốc đỏ ửng như trái cà chua.
Cơ thể sắp dính với nhau với, cho dù cách lớp vải, cũng có thể cảm nhận rõ ràng mỗi một thớ thịt trên người anh,
mỗi một bộ phận.
Còn nữa… cúc áo trên áo anh sao cởi thành như thế này? Bây giờ nằm sấp xuống, cơ ngực hoàn mỹ hoàn toàn lộ
ra.
Bình thường nhìn ôn nhã nho nhã, không ngơ, cơ bắp trên ngực lại rõ ràng như vậy.
Kết hợp lại! Quá gợi cảm rồi!
Cố Cơ Uyển nhất thời không cẩn thận nhìn thấy, lập tức bị dọa đến cả hít thở cũng không dám dùng sức.
“Đừng… xuống…” Muốn đẩy anh ta, nhưng áo của anh ta mở phanh ra, một cái đẩy này nhất định sẽ chạm đến cơ
thể nóng bỏng của anh ta.
Nóng bỏng… không sai! Nhiệt độ cơ thể của anh ta, đang tăng lên nhanh chóng!
Giang Nam thật sự chỉ muốn đùa với cô, trêu cô mà thôi.
Nhưng ngay cả bản thân cũng không ngờ, sau khi đè lên người cô, đại não vậy mà trống rỗng trong thời gian ngắn.
Trống rỗng qua đi, hóa thành lửa nóng, huyết khí tăng lên, giống như anh ta đã uống 10 chai rượu vang vậy!
“Giang Nam…”
“Đừng động đậy lung tung.” Sáng ra, anh ta chưa từng trải qua việc động tình dễ dàng như vậy, đè một cô gái.

Bây giờ, muốn xuống, nhưng, cơ thể rõ ràng không nghe sự chỉ huy của đại não, thậm chí, ngay cả tay cũng muốn
phản bội ý thức của anh ta.
Bàn tay to của anh ta đặt trên vai của Cố Cơ Uyển, xoa nhẹ.
Cô gái dưới thân bỗng căng thẳng đến cứng nhắc, không dám động đậy lung tung.

“Đi xuống… đừng…” Cô hơi lắp bắp nói.
Cùng anh ta chung đụng lâu như vậy, đây là lần thứ hai, phát hiện cơ thể của anh ra đối với mình có xúc động.
Má và tai của Cố Cơ Uyển đỏ bừng, căng thẳng đến mức trán toát đầy mồ hôi.
Giọng nói của Giang Nam khàn khàn, lông mày nhíu chặt, trên gương mặt đẹp trai, mồ hôi như hạt đậu chảy
xuống.
“Rốt cuộc… muốn anh đi xuống, hay không đi xuống?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.