ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 1457

Người này chính xác là cậu cả nhà họ Mộ. Thử hỏi trên đời này có ai dám bắt cóc một người phụ nữ bằng cách đó
chứ? Chắc chỉ có mỗi Mộ Tu Kiệt anh thôi, đúng là to gan quá thể
“Đồ điên!”
Cố Cơ Uyển tuy rất tức giận, song cô cũng biết rất rõ anh chẳng biết đùa bao giờ.
Nếu bây giờ mà cô muốn chạy thì anh ta sẽ thật sự ‘giải quyết’ cô trong cơn giận dữ luôn. Nhưng dựa vào đâu
chứ? Điều khiến cô tức giận chính là vì sao cô lại sợ hãi người đàn ông này chứ?
“Tôi không phải người của anh! Chúng ta đã hủy hôn rồi!”
“Vậy sao?”
Nhịp thở của người nọ vẫn chưa ổn định, cô vẫn có thể nghe rõ một một tiếng thở hổn hển trầm thấp của anh.
Nhưng rồi anh lại bước từng bước về phía cô, cơ thể cao lớn ấy lại ghì sát cô lần nữa.
“Anh… Anh mà còn giở trò thì tôi sẽ kêu cứu! Để mọi người xem thử, cậu cả nhà họ Mộ cao quý lạnh lùng trong
lời đồn là kẻ khốn nạn như thế nào!”
“Cô mà kêu cứu thì tôi sẽ xé nát quần áo cô ngay, cô có thể thử xem.”
Anh không hề tức giận, thậm chí trên môi còn nở một nụ cười mỉm nhẹ nhàng. Cố Cơ Uyển thấy anh như vậy thì
tức đến mức muốn hộc máu, tên khốn nạn này! Tên khốn này! “Rốt cuộc là anh muốn làm gì vậy chứ?”
Cô siết chặt nắm tay, sợ rằng bản thân sẽ kìm lòng không đậu mà đấm thẳng vào mặt anh một phát.
“Muốn xem thử cô làm thế nào để quyến rũ đàn ông.” Ánh mắt anh trông về phía cơ thể cô.
Trong bóng tối, Cố Cơ Uyển không thể nào nhìn rõ mặt anh, song anh lại có thể nhìn thấy cô rõ rành rành. Chiếc
váy dạ hội phác họa rõ từng đường cong trên cơ thể cô. Ngay khi người nọ trông thấy cô, anh có cảm tưởng như
đang thấy cô không mặc quần áo vậy.
Anh thấy mình như bị đuối hơi, điều đáng giận là chính anh không hề có chút sức kháng cự nào khi đứng trước cơ
thể của cô. Ngay giây phút trông thấy cô ở hội trường thì anh đã vô cùng vô cùng muốn được xé nát quần áo cô rồi
đè cô dưới cơ thể mình.
Đến cả người đàn ông đã quen việc kiêng khem chuyện nam nữ như anh mà khi trông thấy cô còn khó lòng kiềm
chế bản thân, nói gì đến đám người háo sắc kia!
Cô ăn mặc như vậy, chẳng nhẽ không hề biết bản thân mình quyến rũ tới mức nào sao? Hoặc là chính cô cũng đã
biết nhưng lại có ý muốn làm vậy?
“Tối hôm qua vừa mới bước chân ra khỏi chỗ tôi, đêm nay đã vội vã sà vào lòng người đàn ông khác ư? Có hỏi ý
của tôi chưa?”
“Tôi cần hỏi ý kiến anh sao? Chồng sắp cưới cũ?”
Lời nói của anh có ý sỉ nhục, song Cố Cơ Uyển lại chẳng hề tức giận mà còn nhếch môi nở một nụ cười nhã nhặn.
Chồng sắp cưới cũ, a, ngôi xưng này thật quá là mỉa mai mà! Nếu mối quan hệ của hai người đã là thì quá khứ rồi,
vậy hiện giờ anh lấy tư cách gì để quấy rầy cuộc sống của cô chứ? Người đàn ông này đã quen cái thói ăn trên
ngồi trước, một tay che trời, bây giờ còn thêm thói ngang ngược vô lý nữa sao? Mộ Tu Kiệt nheo mắt nhìn chăm
chăm vào khuôn mặt thanh tú trong trẻo của cô.
Lúc ở bên anh thì tự trang điểm bản thân sao mà xấu xí. Vừa rời đi thì liền trở nên xinh đẹp tựa tiên nữ trên trời.
Người ta hay nói phụ nữ sửa soạn vì người mình thích, cô nàng này không hề có ý muốn lấy lòng anh, có phải là
vì cô thấy không quan trọng không?
“Em thích Giang Nam?”
Câu hỏi này của Mộ Tu Kiệt nghe qua thì có vẻ êm tai, song vẻ lạnh lẽo bao quanh anh lại khiến kẻ khác thấy khó
thở vô cùng.
Cố Cơ Uyển vốn định gật đầu, nói với anh là cô thích Giang Nam, rất rất rất thích, ý muốn dập tắt vẻ tự mãn của
anh. Nhưng rồi sau khi cảm nhận được vẻ bực bội đên tột cùng của anh thì chữ thích sắp thốt ra ấy lại biến thành:
“Không thích.”
“Rất tốt.” Nếu cô nói rằng cô thích tên Giang Nam ẻo lả kia thì anh sẽ tự tay phá hủy khuôn mặt của cậu ta, để
xem thử cô còn thích nữa hay không.
“Cậu cả à, tôi phải về đây, xin anh buông tay dùm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.