CHƯƠNG 262: THẮNG THỪNG CHỐNG ĐỐI ANH
CHƯƠNG 262: THẮNG THỪNG CHỐNG ĐỐI ANH
Thấy Cố Cơ Uyển ngồi trong xe Mộ Khải Trạch, Lâm Duệ vô thức đạp chân vào phanh xe.
“Kít” một tiếng, xe dừng lại.
Thấy bọn họ dừng xe, tài xế của Mộ Khải Trạch cũng chỉ có thể mau chóng dừng xe lại, đi ra ngoài chào hỏi cậu
cả Mộ.
Lâm Duệ nhanh chóng bước đến hàng ghế sau xe của bọn họ rồi gõ cửa.
Mộ Khải Trạch có chút mất kiên nhẫn, hạ cửa xe xuống: “Có chuyện gì?”
“Cậu hai” Lâm Duệ lên tiếng chào anh ta, sau đó quay sang nhìn Cổ Cơ Uyển: “Mợ… Cô Uyển, sao cô lại..”
Anh lại nhìn sang phía Mộ Khải Trạch, gương mặt nghi hoặc.
Sao Cố Cơ Uyển lại ở trên xe của cậu hai? Cậu hai sẽ không quấy rối cô chứ?
Cố Cơ Uyển biết anh đang nghĩ gì, dù gì hành vi trước kia của Mộ Khải Trạch quả thực rất quá đáng.
Thật ra tối nay, cô không muốn lên xe của Mộ Khải Trạch một chút nào, đổi lại là trước kia, nhất định cô sẽ cảm
thấy không an toàn.
Cuối cùng không chịu nổi sự khuyên bảo của Cẩn Mai, cô mới lên xe.
Dù sao, cô cũng phải rời đi.
“Không có gì? Là bà cả mời tôi đến làm khách, bây giờ, cậu hai đưa tôi trở vê” Cố Cơ Uyển nói.
Trong chiếc xe bên cạnh, cửa sổ đột nhiên được hạ xuống.
Ánh mắt Mộ Tu Kiệt lạnh lẽo, lướt qua tất cả mọi người rồi nhìn thẳng vào cô.
Cố Cơ Uyển ngồi thẳng lưng dậy, thản nhiên nhìn anh.
Cậu cả Mộ bây giờ đã không còn là cậu cả Mộ của trước kia nữa, anh trở nên lạnh lùng hơn, khó gân hơn.
Nhưng cô vẫn có thể thấy rõ, người ngồi hàng ghế sau cùng với Mộ Tu Kiệt là Cố Vị Y.
Ngón tay dài của Mộ Tu Kiệt đặt trên cửa xe khẽ gõ.
Lâm Duệ lập tức trở về, sau vài giây lại quay lại, nhìn Mộ Khải Trạch nói: “Cậu hai, cậu cả mời cậu đến Vọng
Giang Các uống ly trà”
“Xin lỗi, cậu ra nói với anh tôi, tôi có chút việc quan trọng, phải đưa Cơ Uyển về trường học trước”
Mộ Khải Trạch không biết Mộ Tu Kiệt đang nghĩ gì, lúc này, anh ta không muốn xảy ra xung đột với Mộ Tu Kiệt.
Dù sao, bên cạnh Mộ Tu Kiệt đã có Cố Vị Y, lúc này chắc anh sẽ không đến mức giành người với anh ta.
Anh ta nhìn Lâm Duệ: “Phiền cậu nói với anh tôi, muộn chút nữa tôi sẽ tới tìm anh ấy”
“Xin lỗi, cậu hai, cậu cả có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với cậu, bây giờ mời cậu qua bên đó”
“Tôi nói rồi, tôi còn có việc bận” Mộ Khải Trạch có chút tức giận.
Lúc nào cũng dùng thân phận cậu cả Mộ để chèn ép anh, trước kia anh không sợ, bây giờ, còn có gì phải sợ chứ?
Mộ Thị đã là thiên hạ của cậu cả Mộ rồi, cùng lắm thì, anh ta không cân đến chức giám đốc của Mộ Thị nữa!
Mộ Khải Trạch đột nhiên nhận ra, một khi không còn cố chấp với những thứ ãy thì cuộc sống thật ra cũng rất thoải
mái.
Nhìn tài xế, Mộ Khải Trạch nói: “Đi thôi ”
“Vâng, cậu hai.”
Vì vậy, tài xế khởi động xe, sau đó cứ như vậy lái xe rời đi trước mặt bọn họ.
“Cậu cả, cậu hai nói… phải đưa cô Uyển về trường học trước”
Lâm Duệ nhìn chiếc xe rời đi, nhất thời chảy đây mồ hôi, chỉ sợ cậu cả tức giận rồi trút hết lên người anh.
Cậu hai bình thường tuy ham chơi ngang ngược, nhưng vẫn có vài phân cung kính với cậu cả.
Sao bây giờ sau khi cậu cả trở thành tổng giám đốc của Mộ Thị, anh ta lại không còn sợ cậu cả một chút nào nữa!