ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 1530

Lễ nào, anh ta thật sự không sợ vị trí giám đốc của mình sẽ không được bảo toàn sao
Mộ Tu Kiệt không nói gì, cũng không bảo anh lái xe đi, nhất thời, Lâm Duệ có chút sợ hãi không biết phải làm
sao.
Cố Vị Y ôm một bụng tức giận, hóa ra Mộ Khải Trạch lại đang ở cạnh Cố Cơ Uyển!
Anh vẫn còn đang tức cô ta sao? Tức cô ta với cậu cả Mộ đã thành đôi nên mới tìm đến con nhóc xấu xí Cố Cơ
Uyển để khiêu khích cô ta sao?
Cậu hai của nhà họ Mộ sao vẫn trẻ con như vậy chứ? Hành động này tuy khiến cô ta rất tức giận, nhưng mà, có thể
thay đổi được gì đây?
Có điều, nhìn thấy Mộ Khải Trạch và Cố Cơ Uyển ở bên nhau, Cố Vị Y vẫn thật sự cảm thấy bị khiêu khích.
Tuy Mộ Khải Trạch không ưu tú bằng Mộ Tu Kiệt, nhưng tốt xấu gì cũng là cậu hai của nhà họ Mộ, là một người
đàn ông cao quý!
Ở bên cạnh Cố Cơ Uyển, không phải là hời cho con nhóc xấu xí đó sao?
Cậu hai Mộ này, nếu có thời gian, cô ta vẫn phải cho anh ta nếm chút ngọt ngào mới được.
Cho dù bây giờ cô ta đã có cậu cả Mộ, nhưng mà, cô ta cũng không thích những người đàn ông ưu tú đó quan tâm
người phụ nữ khác.
Cho dù vì muốn khiêu khích cô ta, cũng không được!
Cố Vị Y mím môi, ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy Lâm Duệ vẫn đang đứng ở ngoài.
Còn cậu cả Mộ, vẫn đang duy trì tư thế ban nãy, tay đặt trên cửa sổ xe, ánh mắt sâu thẳm nhìn về một nơi nào đó,
không biết anh đang nghĩ gì.
“Tu Kiệt, vẫn chưa trở vê sao?” Lời này tuy là nói với Mộ Tu Kiệt, nhưng, cũng là đang nhắc nhở Lâm Duệ.
Người cũng đã đi rồi, bọn họ còn ở đây làm gì chứ?
Lâm Duệ chỉ nhìn Mộ Tu Kiệt: “Cậu cả..”
Mộ Tu Kiệt rũ mắt, không biết lấy đâu ra một điếu thuốc rôi châm lửa.
Lâm Duệ Nghĩ một lúc, rôi lấy điện thoại ra, gửi đi một tin nhắn.
Sau đó anh mới lên xe, khởi động máy, lái xe trở vê gara của Vọng Giang Các.
Mộ Tu Kiệt xuống xe, bước vê phía phòng khách.
Bước chân của anh có hơi nhanh, đợi đến lúc Cố Vị Y lề mề xuống xe, anh đã cách rất xa rồi.
Cố Vị Y không đuổi kịp, tức giận giậm mạnh chân.
Tu Kiệt lại không đợi cô ta, có hơi quá đáng rồi đói
Không biết người ta đang đi giày cao gót, không thể đi nhanh sao?
Lâm Duệ đi bên cạnh cô ta, lạnh nhạt nói: “Cô Cố, đi thôi”
Cố Vị Y trừng mắt nhìn anh, lúc nào cũng “cC Cố, cô Cố”, lúc nào mới đổi thành mợ chủ chứ?
Trước kia, anh ta luôn miệng gọi con nhóc xấu xí Cố Cơ Uyển kia là mợ chủ đó thôi!
“Ban nãy anh gửi tin nhắn cho ai?”
Cố Vị Y đã nhìn thấy, chỉ là ban nãy có Mộ Tu Kiệt ở đó, cô ta không tiện hỏi.
“Xin lỗi, cô Cố, đó là chuyện riêng của tôi, không cân thiết phải báo cáo với cô” Lâm Duệ lạnh nhạt đáp.
Cho dù là chuyện công, cũng không nhất thiết phải báo cáo với cô ta.
Dù sao, cô ta cũng không phải cấp trên của anh!
Cố Vị Y biết ngay, Lâm Duệ này vẫn không ưa cô tai
Nhưng cô ta không hiểu nổi, cô ta đã chọc vào anh lúc nào chứ?
“Lâm Duệ, tôi hi vọng anh có thể chú ý đến thái độ của mình một chút!” Cô ta không vui nói.
Lâm Duệ có chút không hiểu nổi, gương mặt tỏ ra ngỡ ngàng: “Cô Cổ, thái độ của tôi có vấn đề sao?”
Lễ nào, chuyện riêng còn phải báo cáo với cô ta?
“Lẽ nào anh không biết, Tu Kiệt đã từng đồng ý với bà nội, cả đời này sẽ chăm sóc thật tốt cho tôi?”
Cố Vị Y cũng không sợ nói rõ mọi chuyện ra, tránh cho người đàn ông này lúc nào cũng vô lễ với cô ta.
Nhưng Lâm Duệ vẫn làm ra vẻ không hiểu cô ta nói gì: “Rồi sao chứ?”
“Rồi sao?” Sắc mặt Cổ Vị Y trâm xuống, trừng mắt nhìn anh: “Anh cố ý có đúng không?”
Lâm Duệ nhún vai, hoàn toàn không thể hiểu nổi anh cố ý chỗ nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.