ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 1615

CHƯƠNG 281: SỢ ANH ĐẾN GẦN

CHƯƠNG 281: SỢ ANH ĐẾN GẦN
“Tu Kiệt!” Cố Cơ Uyển tránh khỏi người đàn ông phía sau, lập tức chạy về phía Mộ Tu Kiệt.
Hai người cũng chỉ cách nhau vài chục mét, chỉ trong chớp mắt, bóng người cao lớn của anh đã đứng trước mặt
cô.
Gần nhau hơn, Mộ Tu Kiệt mới nhìn thấy rõ cô gái đứng trước mặt.
Cảm ơn trời đất! Cô không sao! Cô vẫn ổn!
Mộ Tu Kiệt kéo cô vào lòng, vung tay đánh ngã người đàn ông còn đang đuổi theo ở phía sau.
“Anh dẫn em đi” Anh ôm Cố Cơ Uyến, xông vào rừng.
Nửa tiếng! Anh không biết sau khi anh đi vào rồi, rốt cuộc đã tốn hết bao nhiêu thời gian.
Người của đảo Thiên Đường tuy rắng độc ác, nhưng mà vì là người làm ăn nên vẫn giữ chữ tín.
Nói nửa tiếng thì nhất định sẽ là nửa tiếng, sau nửa tiếng, mấy người Lâm Duệ sẽ dân người chạy vào.
Cố gảng chịu đựng nửa tiếng này, it nhất trong mấy ngày tiếp theo, Cố Cơ Uyển cũng sẽ không bị mấy người trên
đảo Thiên Đường quấy rây nữa.
Cố Cơ Uyển còn chưa biết tình hình bên ngoài như thế nào, bây giờ chỉ có thế đi theo Mộ Tu Kiệt chạy vào khu
rừng này mà thôi.
Thật ra một đảo nhỏ chưa được khai phá thì chỗ nào cũng đây rừng hoang cỏ dại.
Sau khi chạy vào rồi, lập tức biến mất tăm.
Nhưng người ở bên ngoài vẫn luôn tìm kiếm: “Mau tìm anh ta vê, nhanh lên!”
“Còn người phụ nữ bên trong thì sao?” Còn có người hỏi.
Người chỉ huy tức giận, không vui nói: “Tìm không được Mộ Tu Kiệt thì để cậu và cô ta live streams ngay tại hiện
trường!”
“Nhất định sẽ tìm được, nhất định sẽ tìm được…”
Đi tìm đi”
“Dạt”
Tiếng nói ầm ï đăn cách xa bọn họ.
Cổ Cơ Uyển không biết Mộ Tu Kiệt muốn dẫn cô đi đâu, nhưng cô biết nhiệt độ cơ thể anh càng lúc cảng cao,
bước chân của anh cũng cảng ngày
càng loạn.
Những tiếng nói ở đắng sau cuối cùng cũng biển mất hoàn toàn, anh lại vẫn nảm chặt tay cô bước về phía trước.
Cũng không biết đi được bao lâu, đột nhiên Mộ Tu Kiệt lảo đảo, ngã xuống.
“Tu Kiệt…” Cố Cơ Uyến bị anh nắm chặt, trọng tâm không vững, cũng ngã mạnh xuống đất.
Mộ Tu Kiệt hơi xoay người, lưng hướng xuống đất, để Cố Cơ Uyển ngã lên người anh.
Cơ thể mềm mại rơi vào lòng anh, làm cơ bắp trên người anh đột nhiên cứng đờ.
Cánh tay sau khi ôm chặt lấy cô rồi cuối cùng cũng không buông ra nữa.
“Cậu cả Mộ..”
Anh lại đột nhiên xoay người, đè cô dưới thân.
Ý thức gần như đã bị tác dụng của thuốc khổng chế hoàn toàn, dược liệu mạnh như vậy, ngay cả anh cũng chịu
không nối.
Hơi thở bắt đầu rối loạn, thứ đảng sợ nhất là mắt của anh đã hoàn toàn đỏ rực.
Thuốc mạnh quá, anh thật sự chịu không nổi!
Ngay cả chính anh cũng không đoán trước được bản thân sẽ làm ra chuyện gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.