ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 1619

Không cản nổi anh, chỉ đành có thế đi lùi, nhưng vẫn luôn chặn trước mặt không hề lùi bước.
“Tôi sẽ không chăm sóc cô ẩy, cô ấy cũng chẳng là gì của tôi cả, muốn chăm sóc thì tự mình ở lại mà chăm, tôi
không cần cậu đi cùng!”
Mộ Tu Kiệt hoàn toàn không hề dao động. Giang Nam cũng cuống, Mộ Tu Kiệt không muốn để anh ta theo cùng
thì cho dù anh ta làm cách gì cũng không thế đuối kịp.
“Anh cả à!” Cuối cùng, giọng điệu của Giang Nam cũng không cứng rän nữa, hoàn toàn mềm xuống: “Kế hoạch
chúng ta đã lên từ trước… Không, nếu như anh muốn thực hiện sớm hơn thì tôi lập tức kêu người lập ra kế hoạch
mới, ngày mai chúng ta đi ngay, ngay tối nay cũng được!”
Nhưng quan trọng là phải để anh ta theo cùng.
Cho dù cậu cả Mộ có giỏi đến mức nào, nhựng mà A Lý Hãn thật sự quá nguy hiểm.
Cuối cùng Mộ Tu Kiệt cũng ngừng lại, nhìn châm chảm sắc mặt nôn nóng của anh ta.
“Tháng Tư sẽ đi cùng tôi, nếu như cậu cũng đi sẽ làm mọi người nghỉ ngờ”
“Anh muốn làm gì?” Không lẽ anh muốn ‘Mộ Tu Kiệt tiếp tục ở lại Bắc Lăng sao?
“Dương Quân sẽ biết phải làm như thế nào”
“Không được! Anh nhất định phải dẫn Dương Quân theo!” Anh cả đã quyết tâm muốn bỏ anh lại rồi.
Giang Nam biết cho dù anh có nói thế nào thì cũng không thể nào thay đổi được quyết định của anh cả.
Nhưng mà nếu đế Dương Quân lại luôn thì anh ở A Lý Hãn biết phải làm sao đây?
“Cho nên anh cũng đang định bỏ Lâm Duệ lại luôn?” Vớ vấn! Đây đúng là quá vớ vấn!
Anh rốt cuộc muốn làm cái gì? Hành động lần này của đảo Thiên Đường đã hoàn toàn chọc giận anh rồi sao?
“Tôi biết anh nghĩ gì, nhưng mà…”
“Nếu anh đã biết thì không cần nhưng nhị gì nữa hết” Mộ Tu Kiệt ngừng lại, nhìn mặt anh.
Anh gắn từng câu từng chữ rõ ràng nói: “Canh chừng cô ấy, nếu cô ấy có chuyện ngoài ý muốn gì thì tôi hỏi tội
anh!”
Giang Nam còn chưa kịp nói gì, Mộ Tu Kiệt đã đấy anh ra.
Giang Nam còn đang định đuối theo thì bị Lâm Duệ cán lại.
Lắc đâu, Lãm Duệ bất đăc dĩ nói: “Đừng khuyên, cậu hai Giang à, lúc cậu cả không ở Bắc Lăng, làm phiên anh
chăm sóc cho mợ cả chúng tôi”
Mợ cả của Vọng Giang Các bọn họ từ đầu đến cuối chỉ có một người.
Cái cô Cố Vị Y kia chẳng qua là người cậu cả đã hứa với bà cụ rằng sẽ chăm sóc mà thôi.
Muốn làm bà chủ của Vọng Giang Các là chuyện không thể nào.
“Nhưng cho dù anh dẫn theo người quay về, muốn đối phó với đảo Thiên Đường, cũng không phải chuyện một
sớm một chiều”
Giang Nam nhìn chảm châm bóng lưng Mộ Tu Kiệt, người phụ nữ của anh còn đang nằm trên giường bệnh mà
anh lại bỏ đi dễ dàng như thế.
Không lẽ anh không lo rắng khi Cổ Cơ Uyến tỉnh lại sẽ rất tuyệt vọng sao?
Những tốn thương tối hôm qua đều do chính anh tạo thành, cho dù anh không cố ý nhưng mà cũng không nên bỏ
đi vào lúc này.
Mộ Tu Kiệt vân không hề đế ý đến, bóng dáng đó đi đến trước cửa thang máy rồi nhanh chóng biến mất sau thang
máy.
Giang Nam chỉ cảm thấy mệt mỏi, anh cả đã đi A Lý Hãn, thật sự có thể an toàn quay về sao?
“Cậu hai Giang, mợ cả giao cho anh”
Có thế thấy được, tâm trạng của Lâm Duệ cũng rất không tốt.
Sau khi chào hỏi với Giang Nam xong anh cũng đi mất, bóng dáng trông có vẻ rất mất mát.
Anh cả ngay cả Lâm Duệ cũng không chịu dẫn theo, Lâm Duệ đương nhiên rất thất vọng, giống như anh bây giờ
vậy.
Vội vàng đi sớm như thế, tất cả kế hoạch lúc trước cũng đã bị rồi loạn.
Nếu như chỉ vì đi A Lý Hãn thì thật ra cũng không cần thiết vội vã sớm một hai ngày, không lẽ là kể hoạch không
ổn sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.