Suy nghĩ của cô nhóc này, tuy anh ta không hiểu, nhưng hình như cũng có thể hiểu được.
Đây là cảm giác nghi thức trong truyền thuyết sao?
Bởi vì yêu cầu này, lại khiến “lần đầu” của cô nhóc này càng thêm thiêng liêng hơn.
Nhưng mà…: “Giường của tôi…”
Mộ Khải Trạch thấp giọng nói, rồi lập tức từ chối: “Không được, thiên sứ bé nhỏ, tôi không thể đợi được nữa rồi.”
Anh ta cúi người xuống, ép sát vào cơ thể cô.
Cố Cơ Uyển bị dọa đến mức muốn tát cho anh ta một phát, nhưng lúc này, cánh tay cô không thể nào nhấc lên
được, đừng nói đến việc cho anh ta một cái tát.
Tên khốn nạn này, chưa chi mà đã hứng như vậy rồi!
Làm sao đây?
“Đừng…”
Mộ Khải Trạch cúi đâu muốn hôn cô, Cố Cơ Uyển không dễ gì mới nghiêng mặt đi tránh được nụ hôn này.
Anh ta lại thuận theo gò má của cô, hôn xuống cổ.
“Không, không… cậu hai Mộ, cậu hai Mộ, tôi không muốn… tôi không muốn ở đây, tôi sợ…”
Đưa cô rời đi, chỉ cần đưa cô rời đi, chỉ cần cho cô một chút thời gian, cô có thể hồi phục lại sức của mình, lúc đó
cô có thể chạy trốn được.
“Đừng sợ, tôi ở đây, sẽ không ai làm tổn thương em đâu.”
Một cô gái bị bắt đến đây để đấu giá, Mộ Khải Trạch có thể thấu hiểu được nỗi sợ hãi của cô, có điều, bây giờ thật
sự không được, anh ta đã không thể đợi được nữa!
“Tôi muốn eml”
“Không… aaa! Đừng như vậy, đừng như vậy!”
Tay chân cô vung vẩy loạn xạ, cố gắng hết sức mình đẩy anh ta ra.
Nhưng mà, cô vốn không thể phản kháng lại sức lực của một người đàn ông chứ nói gì đến tình trạng của cô lúc
này.
Đừng như vậy mà, cô không muốn làm chuyện đó với Mộ Khải Trạch!
Ông trời ơi!
Sao lại đối xử với cô như vậy!
Cô là chị dâu của anh ta! Là chị dâu của anh ta đó!
Đúng vậy, cô là chị dâu của anh ta!
Cố Cơ Uyển mở lớn mắt, khẽ nói: “Mộ Khải Trạch, tôi là… tôi là Cố…”
“Rầm” một tiếng, cửa phòng bị đá mạnh ra.
Mộ Khải Trạch bị dọa một phen, anh ta quay đầu lại, chỉ nhìn thấy một bóng đen cao lớn đang bước về phía này.
Đợi đến lúc anh ta nhìn rõ, người đó đã bước đến trước mặt anh, nhấc cổ áo của anh ta lên.
Tốc độ rất nhanh, khiến anh ta không kịp phản ứng lại.
Huống chi, cơn động tình ban nãy anh ta đã sắp không chịu đựng được nữa, tâm tư toàn bộ đều nghĩ về chuyện đó,
sao có thể phản ứng lại ngay lập tức được chứ.
Lúc này Mộ Khải Trạch nắm chặt bàn tay, vừa tỉnh táo lại, lập tức vung nắm đấm về phía người đàn ông kia.
Nhưng vào lúc anh ta vung tay ra, anh ta mới nhìn rõ người đàn ông nhấc mình lên là ai.
Nắm đấm bị người kia giữ lại, anh ta không thể làm gì nữa, trừng mắt nhìn người đàn ông đứng bên giường, ra sức
giãy giụa.
“Mộ Tu Kiệt, anh làm gì vậy?”
Mộ Khải Trạch nắm chặt tay, nhưng nắm đấm này, anh ta không dám vung về phía người kia.
Anh ta rất ghét Mộ Tu Kiệt, nhưng mà, từ khi còn bé anh ta đã kính sợ Mộ Tu Kiệt rồi.
Sự chú ý của Mộ Tu Kiệt căn bản không ở chỗ anh ta, anh nhìn chằm chằm cô gái trên giường, chỉ nhìn một cái,
rồi quay đầu lại.
“Xin lỗi, hai người tiếp tục đi”
Rồi anh quay người đi!
Cứ thế mà rời đi sao!