Từ trong tầm mắt của hắn có thể phát hiện rất rõ ràng, cái lồng màHứa Đan
Lộ mua nhất định là mua loại quá nhỏ, hai tòa núi non bị bó chặt chẽ, tựa
hồ lúc nào cũng có thể sẽ làm bục áo sơ mi màutrắng.
Trương Dương nuốt nước miếng, xòe ra tay phải, hít một hơi, ngừng thở,
tay hắn có chút run rẩy mà tiến gần sát bộ ngực nàng.
Có lẽ là cảm giác được tay Trương Dương tới gần, lông miHứa Đan Lộ
không khỏi hơi hơi nhảy lên, trong lòng đột nhiên thấy mâu thuẫn. Trương
Dương, nếu ngươi có thể một vừa hai phải, có lẽ ta sẽ giữ lại ấn tượng tốt
đối với ngươi, nhưng, nếu ngươi thật sự. . .
Đang nghĩ, chính cô ta liền đã cảm giác được, áo nhỏ đầy đặn đã bịmột bàn
tay mèm mại mà hữu lực bao trùm, nàng mặc loại áo chính làloại lại mua
số 1, bởi vậy qua hình dáng rất tròn có thể thấy rất rõràng cảm giác hơi gấp
gáp.
Hơn nữa Trương Dương sờ sờ, còn có vẻ không chịu buông tay, tuy rằng
nàng cũng cảm thấy một chút khácthường, cũng không thấy bài xích cảm
giác nảy lên trong lòng, nhưngtrong lòng vẫn cảm giác được một nỗi khuất
nhục không hiểu, nghĩ đếnvận mệnh của mình, không khỏi bi ai từ tâm đến,
nước mắt không ngừngtuôn rơi chảy xuống.
Nhìn thấy Hứa Đan Lộ đột nhiên lộ ramột vẻ cực kỳ bi thương, Trương
Dương vô cùng ngạc nhiên, đây là lầnđầu tiên hắn đụng vào bộ ngực nữ
tính thành niên, nhưng trên tay cảmgiác được cái loại cảm giác dịu dàng
cùng khác thường nói không nênlời này lại theo nước mắt Hứa Đan Lộ biến
mất đến không còn một chút, chỉ cảm thấy một loại tội lỗi thật sâu.
- Năm giây, chỉ cần năm giây. . .
Trương Dương mặc niệm trong lòng, ép chính mình không nhìn nước mắt
Hứa Đan Lộ trên hai má.