ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 218

có chiếc đèn pin nào trên xe không, tài xế mở túi đựng dụng cụ rồi đưa cho
Sir Ashton một chiếc đèn pin.
-Sao hả, có đèn thì đi mà xem xem gầm xe có bị làm sao không chứ, khốn
thật! Ashton ra lệnh.
Tài xế cởi áo khoác rồi chui xuống gầm xe. Chui xuống đó không phải là
chuyện dễ dàng gì nhưng anh ta chui được từ đằng sau. Lác sau anh ta chui
ra, từ đầu đến chân lấm bùn, rồi thông báo với vẻ vô cùng lúng túng, rằng
các te mạch phanh bị thủng.
Ashton thoáng vẻ ngờ vực, không thể tưởng tượng nỗi có kẻ nào đó muốn
ám hại ông một cách kỹ lưỡng và bạo liệt như vậy. Rồi ông nhớ tới bức ảnh
mà trưởng bộ phận an ninh đã đưa cho ông xem. Ngồi trên băng ghế, dường
như Inovy đang nhìn thẳng vào ống kính, và lại còn mỉm cười nữa chứ.
Paris
Inovy tra cứu không biết đến lần thứ bao nhiêu cuốn sách người bạn chơi cờ
quá cố tặng. Ông lại giở trang lót ra và đọc thêm lần nữa lời đề tặng:
Tôi biết anh sẽ thích cuốn sách này, không thiếu một thứ gì vì mọi thứ đều
có trong này, kể cả bằng chứng về tình bạn của chúng ta cũng vậy.
Bạn chơi cờ tận tụy của anh,
Vackeers
Ông không hiểu gì cả, ông tra giờ trên đồng hồ đeo tay rồi mỉm cười. Ông
mặc thêm áo khoác, quàng khăn qunh cổ rồi đi dạo dọc bờ sông Seine buổi
tối.
Khi tới cầu Marie, ông gọi cho Walter.
-Cậu vừa gọi cho tôi à?
-Tôi gọi mấy lần mà không được, tôi mất cả hy vọng liên lạc với ông.
Adrian đã gọi cho tôi từ Irkoustk, hình như dọc đường họ gặp phiền toái thì
phải.
-Phiền toái kiểu gì?
-Ngày càng tai hại hơn, chúng cố mưu sát họ.
Inovy nhìn dòng sông, hết sức cố gắng để giữ bình tĩnh.
-Phải gọi họ về thôi, Walter nói tiếp. Cứ thế này rồi họ sẽ phải gặp chuyện
gì đó, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.