ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 29

Tôi trở lại xe mình ở bải đỗ. Tìm quần áo mà vị thầy tu đã đưa cho rồi tôi
thay đồ ngay trong xe, và tôi lấy cái túi để tăng thêm chút ấn tượng. Sau đó
tôi bỏ chiếc xe của mình lại và bắt một chiếc taxi.
Người lái xe đọc mảnh giấy hướng dẫn và chở tôi đến nơi sớm nửa tiếng
trước khi xe buýt khởi hành đến Wuguiqiao. Tôi đến trạm xe cùng một tấm
vé quý giá viết bằng tiếng Trung. Người nhân viên đưa lại cho tôi hai mươi
nhân dân tệ tiền thừa và chỉ tôi đến băng ghế số 12, sau khi bắt tay tôi, ông
khuyên tôi nên nhanh lên nếu không muốn lỡ mất tuyến xe sắp khởi hành.
Chiếc xe không được mát mẻ cho lắm, tôi tìm thấy chổ của mình tận cuối
xe, nằm giữa một người phụ nữ và một chiếc lồng tre bự chứa ba con vịt
béo ú. Người nghéo có thể sẽ mang chúng đi quay khi đến nơi. Nhưng làm
thế nào có thể ngăn chặn số phận đang chờ đợi chúng đây?
Chúng tôi băng qua cây cầu bắt ngang sông Funan* rồi chạy nhanh trên
đường cao tốc với những tiếng kêu lớn phát ra từ hộp số.
Chiếc xe dừng lại tại Ya’an, một hành khách bước xuống. tôi không có một
ý nghĩ nào về cuộc hành trình dường như kéo dài vô tận này. Tôi dự định
đưa mảnh giấy hướng dẫn của mình cho người ngồi kế bên để nhờ cô dịch.
Thế nhưng cô đã gục mặt ngủ tận sáu tiếng đồng hồ. tôi đã đi đến gần cuối
ngày. Tôi sẽ ngủ lại đâu đêm nay? Tôi không hề biết.
Con đường chạy uốn khúc theo ngọn núi, nếu tu viện Gath ở độ cao này
đêm sẽ rất lạnh. Tôi phải nhanh chóng tìm được chổ tá túc.
Cảnh vật trở nên khô cằn hơn, tôi bắt đầu cảm thấy nghi ngờ. Điều gì có thể
khiến Keira đi đến đây? Chỉ có thể là việc tìm kiếm những mẫu hóa thạch
dẫn đến nơi tận cùng của thế giới. Tôi không thể nghĩ ra lời giải thích nào
hơn.
Hai mươi mét tiếp theo, xe buýt dừng ngay trước một cây cầu bằng gỗ, nó
được cố định bằng hai dây thép đang trong tình trạng xuống cấp, tài xế yêu
cầu tất cả hành khách bước xuống, phải giảm bớt trọng lượng để giảm rủi
ro. Qua ô cửa sổ, tôi nhìn thấy khe vực sâu hun hút và thầm thán phục sự
khôn ngoan của người tài xế.
Vì ngồi tận cuối xe nên tôi sẽ là người ra sau cùng. Khi tôi đứng dậy, chiếc
xe đã trống rỗng. Dưới chân, tôi mở các thanh tre dùng khóa cái lòng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.