ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 27

M

CHƯƠNG 5

iayang, Trung Quốc

Tôi thức dậy vào sáng sớm, người phụ nữ cao tuổi giữ tôi lại trong nhà hàng
cả đêm qua đang ngủ trên một chiếc ghế lớn. Tôi tung chiếc chăn bà đã đắp
cho mình và đứng dậy. Bà mở mắt, nhìn tôi dịu dàng, rồi đặt một ngón tay
lên môi mình để yêu cầu tôi đừng làm ồn. Sau đó bà đứng dậy và đặt ấm trà
lên một chiếc chảo gang. Một tấm phân cách tách đôi căn phòng chúng tôi
đang ở với nhà hàng bên ngoài, xung quanh tôi, tôi nhận thấy những thành
viên còn lại của gia đình đang ngủ trên các tấm nệm được trãi dưới sàn nhà.
Hai người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi nằm gần cánh cửa sổ duy
nhất. Tôi nhận ra một trong hai người đã phục vụ bữa ăn tối cho tôi tối qua
còn người còn lại làm việc trong nhà bếp. Em gái họ, khoảng chừng hai
mươi tuổi thì đang ngủ trên chiếc giường nhỏ gần lò than, chồng của bà chủ
thì nằm trên một cái bàn, kê một chiếc gối phía dưới đầu và vai ông. Ông
mặc một chiếc áo len cùng áo khoác len dày. Tôi đã chiếm lấy cái giường
mà cặp vợ chồng ngủ mỗi đêm. Tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ vì đã xâm
nhập vào cuộc sống riêng tư của họ, tôi đang nói đến sự thân mật. Điều mà,
nếu trong căn hộ của tôi ở Luân Đôn, liệu tôi có dám hy sinh cho một người
lạ mặt ngủ trên giường mình?
Ấm trà của người phụ nữ đã bốc khói. Chúng tôi chỉ có thể trao đổi với
nhau thông qua cử chỉ.
Tôi nhận lấy tách trà rồi lẻn ra khỏi phòng. Đẩy bức tường phía sau mình.
Tôi bước đi trên con đường vắng vẻ, đến lan can chạy dọc theo sông và
ngắm nhìn nó đang lững lở chảy về phía tây. Con sông ngập trong làn
sương mù của buổi sáng tinh mơ. Một chiếc thuyền nho nhỏ đang trôi chầm
chậm. Người ngồi phía trước mui thuyền ra dấu rằng anh ta sẽ trở về sớm,
tôi đoán vậy.
Cảm thấy lạnh, tôi cho hai bàn tay vào trong túi và cảm nhận tấm ảnh chụp
Keira đang sượt qua ngón tay mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.