ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 48

-Có một cánh cửa nhỏ ở chổ bức tường, anh hỏi là em vẫn dùng nó để ra bờ
sông? Vậy nó nằm ở đâu?
-Trong tầng hầm, ngay phía dưới chúng ta, nhưng không thể dùng được,
làm ơn.
-Khi nào thì nó mở?
-23 giờ, em trả lời rồi đi khuất.
Tôi dành phần còn lại của ngày để tự nhốt mình trong căn phòng nơi tôi gặp
lại em và chính cũng là nơi tôi đã sớm mất em. Tôi dành phần còn lại của
ngày dài chỉ để chạy vòng vòng như một thằng điên.
Khi chiều xuống, một nhà sư đến đưa tôi ra sân để tận hưởng bầu không khí
trong lành sau khi các môn đệ đã đọc xong bài kinh cuối cùng của mình.
Thời tiết khá mát mẻ và tôi biết rằng màn đêm sẽ là người giám ngục tuyệt
vời cảu cái nhà ngục này. Không thể chạy băng qua cánh đồng mà không bị
đông lạnh đến chết, điều này thì tôi có kinh nghiệm rồi. Nhưng dù thế nào
đi nữa, tôi vẫn phải tìm ra một giải pháp.
Tôi đi bộ để xác định vị trí, tu viện được xây trên hai phần, phần thứ ba
chính là tầng hầm mà Keira đã nói với tôi. Hai mươi lăm cửa sổ mở vào
sân. Các lối đi ở tầng trệt đều có mái vòm. Ở mỗi góc là một cầu thang xoắc
óc bằng đá. Tôi ghi nhớ chi tiết các bước đi của mình. Để đi đến một trong
chúng từ phòng riêng của mình, có lẽ tôi sẽ mất năm hay sáu phút, và đó là
đường một chiều.
Sau khi nuốt xong bữa cơm chiều, tôi nằm dài trên thảm và giả vờ ngủ.
Người canh chừng tôi đã bắt đầu ngáy. Cửa không khóa, không ai có thể rời
khỏi nơi này vào nữa đêm.
Hành lang không một bóng người. Các tu sĩ đang đi bộ dọc theo các con
đường trên mái thì không thể nhìn thấy tôi trời quá tối để có thể phát hiện ra
tôi đang lẩn dưới mái vòm. Tôi đi bộ dọc theo các bức tường.
Đồng hồ của tôi chỉ 22 giờ 50 phút, nếu tôi có một cuộc hẹn, nếu tôi giải
đáp chính xác bức thông điệp, tôi có mười phút để tìm thấy cánh cửa và
dành chiến thắng, sau đó là gặp em ở khu rừng, nơi tôi từng ẩn náu hôm
qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.