ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 63

-Có đáng không? Mười tám tháng, Walter! Anh nhận ra rằng điều đó có
nghĩa là bị giam mười tám tháng trong một nhà tù Trung Quốc không?
-Tu viện là một tu viện, nhưng về bản chất, tôi cho rằng anh đúng.
-Chúng đang cố giết chúng ta và cô ấy thì kết thúc bên trong những song
sắt?
-Đối với người Trung Quốc, cô ấy có tội. Chúng ta sẽ trình bày sự việc với
Đại sứ quán và yêu cầu họ giúp đỡ, chúng ta sẽ làm mọi thứ có thể. Tôi sẽ
giúp anh hết khả năng của mình.
-Anh thật sự nghĩ rằng Đại sứ quán của chúng ta sẽ nghe và uy hiếp lợi ích
kinh tế của họ để cô ấy tự do sao?
Walter quay trờ lại cửa sổ.
-Tôi e rằng cả sự tuyên án lẫn sự giúp đỡ của mọi người đều không thể.
Nhẫn nại và cầu nguyện là cách tốt nhất để giảm án. Tôi thành thật xin lổi,
Adrian…Tôi biết điều đó thật khủng khiếp… Nhưng anh thấy sao về đường
truyền dịch của anh?
-Tôi sẽ rời khỏi đây, tôi sẽ đến Garth, tôi cần phải cho cô ấy biết tôi sẽ dành
lấy sự tự do cho cô ấy.
Walter chạy bổ về phía tôi, bóp chặt hai vai tôi đến mức tôi không thể làm
gì trong sức lực hạn hẹp của mình.
-Nghe tôi này, Adrian, anh không có miễn dịch để đến đó đâu, sự lây nhiễm
lan truyền mỗi giờ, cô cùng nguy hiểm! Anh đã vượt qua giai đoạn sốt cao
cố thể giết chết anh nhiều lần. Các bác sĩ đã phải cho anh hôn mê để bảo vệ
bộ não của anh. Tôi đã canh giường anh xen kẽ với mẹ và dì Elena của anh.
Mẹ anh đã già đi mười tuổi chỉ trong vòng mười ngày. Hãy dừng cái thói trẻ
con đó lại đi và cư xử như một người trưởng thành!
-Được rồi, Walter, tôi hiểu bài thuyết giáo rồi, anh có thể buông tôi ra được
rồi.
-Tôi cảnh báo anh, nếu tôi mà còn thấy tay anh đặt gần ống kim, anh sẽ biết
tay tôi!
-Tôi hứa sẽ không đi đâu hết.
-Tốt lắm, tôi đã đủ mệt rồi.
-Anh không thấy điều gì kỳ lạ trong giấc mơ của tôi ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.