ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 62

-Một lần nữa, anh lại hỏi về việc anh làm gì ở đây. Nên để tôi cho anh biết
rằng, anh đã nhầm chuyến bay, điều đó thì không ảnh hưởng đến ai. Anh
vẫn sống và có sự làm chứng của một tiếp viên hàng không. Một giờ sau
khi cất cánh anh mắc một căn bệnh nghiêm trọng. Có khả năng rất lớn là
khi rơi xuống sông Hoàng Hà anh đã dính phải một loài vi khuẩn nào đó,
anh bị nhiễm trùng phổi. Nhưng quay trở lại chuyến bay đến Bắc Kinh. Anh
có vẻ như vẫn ngủ ngon, tại chổ của anh, nhưng khi mang thức anh đến cho
anh, cô tiếp viên đã hỏi thăm khi phát hiện anh xanh lè, mồ hôi đổ đầy mặt
và trán anh. Cô ta cố gắng đánh thức anh nhưng không thành công. Anh
khó thở và dường như thở rất yếu. Do tình trạng nghiêm trọng này, chuyến
bay đã được hạ cánh khẩn cấp. Tôi biết tình hình khi đã về đến Luân Đôn,
và tôi trở lại đây lặp tức.
-Vậy là tôi chưa tình đến Trung Quốc.
-Ừ, chưa, tôi rất lấy làm tiếc.
-Vậy còn Keira, cô ấy đang ở đâu?
-Cô ấy được cứu bở vị thầy tu mà anh gặp gần một ngọn núi, tôi quên bén
tên ngọn núi ấy rồi.
-Hua Shan!
-Nếu anh đã nói thế. Vậy là xong. Nhưng than ôi, dường như không tốt cho
lắm, cô ấy đã bị bắt bởi các cơ quan có thẫm quyền. Tám ngày sau khi bị
bắt cô ấy xuất hiện tại một phiên tòa và bị cho là đã xâm nhập vào lãnh thổ
Trung Quốc mà không có giấy phép, không có giấy phép từ chính phủ.
-Nhưng cô ấy không thể mang theo giấy tờ bên mình được! Tất cả bọn
chúng đều nằm trong chiếc xe, và nó thì nằm dưới đáy sông Hoàng Hà!
-Tôi đồng ý, nhưng tô e rằng luận sư tố cáo đã không đưa ra chi tiết này
trong bài nói của mình. Và cô ấy bị bắt giam mười tám tháng trong Garth,
một tu viện cũ được sửa chữa thành một nhà tù tại Tứ Xuyên, gần Tây
Tạng.
-Mười tám tháng?
-Đúng, từ lãnh sự quán của chúng ta, mà tôi đã nói, nó có lẽ đã tệ hơn thế
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.