ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 60

-Hãy hiểu cho rằng dính chặt anh ở đây không khiến anh tim anh tốt hơn.
Nhưng anh có những cơn mê sản mạnh đến mức sẽ là thận trọng hơn khi
bảo vệ anh khỏi chính bản thân mình. Những y tá đã thật sự hoảng loạn khi
thấy anh nằm ở sàn vào nữa đêm. Anh la hét, gào thét trong giấc ngủ. Thật
khó mà tin được! ừ thì, tôi đoán rằng điều tôi làm là không phải, nhưng mọi
người đều cần phải nghỉ ngơi, tôi thấy mình giống như một người có thẫm
quyền và tôi sẽ giải phóng cho anh.
-Walter, nói cho tôi biết tại sao tôi lại ở trong phòng bệnh.
-Anh không nhớ gì hết à?
-Nếu tôi nhớ hết mọi thứ tôi đã không cần phải hỏi anh! Walter hướng về
phía cửa sổ và nhìn ra bên ngoài.
-Tôi e rằng, hắn nói chậm rãi, tôi sẽ thích kể lại mọi chuyện với anh hơn khi
anh đã bình phục, tôi hứa đấy. Tôi ngồi bậc dậy trên giường, đầu óc quay
cuồng. Walter nhanh chóng chạy lại để giúp tôi nhưng vô ích.
-Anh đã hiểu những gì tôi nói, nhanh, nằm xuống và bình tĩnh lại. Mẹ và dì
của anh đã lo lắng đến phát bệnh, nên sẽ tốt hơn khi tỉnh táo vào lúc họ đến
thăm anh vào chiều nay. Không cần thiết phải mệt mõi. Zou! Đó là mệnh
lệnh! Trong trường hợp không có bác sĩ, y tá và toàn thể Athen dường như
đang đi ngủ thì tôi là người phụ trách ở đây!
Miệng tôi khô khốc, Walter đưa cho tôi một cốc nước.
-Walter, tôi cho anh một phút để nói cho tôi biết làm sao mà tôi ở đây, bằng
không tôi sẽ bứt hết mấy cái ống này!
-Tôi sẽ không để cho anh làm thế đâu!
-Năm mươi giây!
- Adrian, đây không phải là một sự đe dọa, anh làm tôi thất vọng quá đấy.
-Bốn mươi!
-Một khi anh nhìn thấy mẹ anh!
-Ba mươi!
-Ngay khi bác sĩ đến đây và xác nhận rằng anh đã hồi phục!
-Hai mươi!
-Nhưng anh đang trở nên kích động. Tôi đã trông thấy điều đó ngày này qua
ngày khác, anh có thể nói với tôi bằng cách khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.