ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 80

Walter không làm điều đó thêm lần nữa.
-Để tôi có được chút riêng tư với con trai tôi, xem ai đang nói kìa! Mẹ tôi
gào lên ngay khi cánh cửa được đóng lại. Con lẽ ra nên thấy điều đó, kể từ
khi con bệnh và bạn con đến đây, trông nó cứ như con gái mới lớn. Thật vô
lý!
-Không có tuổi cho một trái tim lỡ nhịp, và nếu điều đó khiến dì ấy vui.
-Không có một trái tim dễ bị đột quỵ sẽ làm nó vui, nhưng có ai đó đang tán
tỉnh.
-Và có lẽ mẹ đang nghĩ đến việc làm lạc cuộc đời, đúng không ạ? Mẹ đã để
tang một thời gian rồi. Chỉ bởi vì mẹ để một ai đó vào nhà, nhưng không
thể chạm vào trái tim của mẹ, mẹ à.
-Chính con là người nói với mẹ điều đó đó à? Chỉ có duy nhất một người
đàn ông trong nhà mẹ, và đó là bố con. Dù giờ đây ông đang yên nghỉ ở
nghĩa trang. Mẹ nói chuyện với ông mỗi sáng thức dậy, mỗi khi mẹ nấu
nướng trên bếp, trên sân thượng nơi mẹ chăm sóc những khóm hoa, trên
con đường đi và làng, và mỗi khi màn đêm buông xuống, vì ông đã rời xa
và bỏ mẹ một mình. Elena, như thể nó chưa từng có cơ hội gặp một người
đàn ông nào như chồng mẹ ấy.
-Có nhiều lý do để tán tỉnh, mẹ không nghĩ thế à?
-Mẹ không phản đối hạnh phúc của dì con, nhưng mẹ mong rằng người đó
không phải là bạn của con trai mẹ. Mẹ biết mẹ có hơi cổ lỗ, nhưng mẹ có
quyền có chút khiếm khuyết. Nó mới vừa yêu người bạn của Walter, người
đến để thăm con.
Tôi ngồi dậy trên giường, mẹ tôi ngay lặp tức kê gối cho tôi.
-Người bạn nào?
-Mẹ không biết, mẹ thấy ông ta trên hành lang vài ngày trước đây khi con
vẫn còn tỉnh táo. Mẹ không có cơ hội chào ông ta vì ông rởi đi ngay khi mẹ
đến. Và trong mọi trường hợp, ông ta điển trai, nước da màu hổ phách, mẹ
thấy rất thanh lịch. Và thay vì thua dì con hai mươi tuổi, mẹ thấy ông ta có
vẻ lớn tuổi hơn.
-Mẹ không thể nhớ ra đó là ai sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.