ĐÊM ĐEN BUÔNG XUỐNG - Trang 142

Jack hỏi:

— Không lẽ không xong à?

— Không hề.

— Hắn quay trở lại sao?

— Không có.

— Vậy thì chuyện gì đã xảy ra?

Hampton bước đến gần hàng kệ, nơi hàng trăm chai hũ được sắp xếp

ngăn nắp. Jack bước theo sau. Bằng giọng nghèn nghẹn, Hampton kể:

— Hai ngày sau, khi tôi đang một mình ngồi đọc sách ở đây, ngay phía

sau quầy, thì bỗng dưng tất cả chai lọ trên kệ đều rơi xuống đất, tất cả! Thật
là một tai họa! Một nửa số chai lọ vỡ nát, những thứ chứa bên trong lẫn lộn
vào trong như đống xà bần. Tôi chạy đến và thấy các loại thảo dược, các
loại bột và đủ các loại rễ cây tung tóe trên đất bắt đầu chuyển động ... kết
hợp lại ... và sinh động. Những vụn vỡ tung tóe trên sàn gồm nhiều loại
khác nhau đã kết hợp lại để hình thành một con rắn đen, dài khoảng bốn
mươi centimet, với đôi mắt vàng khè, nanh nhọn và cái lưỡi thè dài ra.
Không khác gì con rắn thật.

Jack sững sờ nhìn Hampton, không biết mình phải nghĩ sao về y và câu

chuyện của y. Cho đến lúc này, Jack vẫn nghĩ Hampton là người thẳng thắn,
thành thật tin vào tôn giáo của y, tựa như bao tín đồ khác. Đặt niềm tin vào
một tôn giáo, vào những phép lạ và những chuyện siêu nhiên, đó là điều có
thể chấp nhận; nhưng dám tuyên bố mình đã chứng kiến một phép lạ, lại là
chuyện khác ...

Nhìn chăm chăm vào mớ chai lọ trên các kệ, Hampton nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.