ĐÊM ĐEN BUÔNG XUỐNG - Trang 147

Chương 13

Cánh cửa có ghi chữ Radar đóng mạnh lại sau lưng Jack. Trên con phố

nhỏ phủ đầy tuyết, thứ tiếng đó nghe cứ như tiếng súng. Jack nhìn lui lại và
thấy Carver Hampton đang hạ bức mành sáo xuống sau ô cửa kính. Trên
bức sáo có ghi chữ: Đóng cửa. Rồi ánh đèn cửa tiệm cũng tắt theo. Tuyết
vẫn đang rơi trên bầu trời càng lúc càng âm u, Jack đi về phía chiếc xe cảnh
sát đang đợi anh. Thế rồi chưa đi được ba bước, anh bỗng ngừng lại, ngạc
nhiên vì một âm thanh nghe rất khó chịu trong khu phố giá rét này: tiếng
chuông điện thoại. Trong sự tĩnh mịch của tuyết, tiếng chuông nghe sao mà
chối tai, cứ như nó đang rung lên ngay bên cạnh anh.

Jack chưng hửng nhìn cái máy điện thoại công cộng gắn nơi cái trụ.

Nhiều khi anh vẫn hay đi ngang qua những chiếc điện thoại đang reo lên
như vậy, và không bao giờ quan tâm đến, cũng không bao giờ nghĩ đến
chuyện nhấc máy để xem là ai gọi vì điều đó không liến quan đến anh.
Cũng như hôm nay vậy. Nhưng mà, lần này ... có hơi khác. Tiếng chuông
buông ra như một sợi dây thừng, níu kéo, trói buộc anh.

Reng ... Reng ...

Tiếng chuông dai dẳng.

Gọi Jack.

Reng ...

Anh bị thu hút phải bước đến. Anh cố cưỡng lại, nhưng ...

Reng ...

Anh bỗng dưng nhận ra anh đã bước một bước về phía tủ máy điện

thoại công cộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.