ĐÊM ĐEN BUÔNG XUỐNG - Trang 69

— Hãy đợi kết thúc thẩm vấn rồi cô muốn uống gì thì muốn.

— Tôi có say đâu! - Parker phản đối.

— Tôi đâu có nói cô sẽ say.

— Tôi không bao giờ say xỉn cả. tôi không phải kẻ nát rượu - Parker

nói.

Cô ta đứng dậy, đi về quầy rượu, rót đầy ly trong khi Rebecca nhướng

mắt nhìn Jack.

Parker trở về chỗ cũ, ngồi xuống, đặt ly rượu trên cái bàn nhỏ, như

muốn chứng tỏ cô ta vẫn tỉnh táo và có thể hoàn toàn làm chủ chính mình.
Jack rùng mình khi trông thấy ánh mắt mà Parker nhìn Rebecca. Ánh mắt
đó làm anh nhớ đến một con mèo hoang đang xù lông, chực tấn công. Tựa
như Rebecca, Shelly Parker là một cô gái tóc vàng xinh đẹp, nhưng những
điểm tương đồng của họ chỉ dừng ở đó. Những đường nét hài hòa, tinh tế
nơi Rebecca chứng tỏ nàng là người có tri thức, khôn khéo và nhạy bén.
Parker thì trái lại, chỉ có nét quyến rũ và gợi cảm với đôi gò má thấp và đôi
môi quá dày. Đã vậy, cô ta quá chuộng son phấn. Đôi mắt xanh thoáng vẻ
bối rối, khác hẳn với vẻ trung thực mà người ta có thể đọc được qua đôi mắt
của Rebecca. Thêm nữa, thân hình Parker trông hơi đầy đặn và tròn trịa, tựa
như một ổ bánh quá nhiều kem, bơ và trứng, quá ngọt, quá béo. Tuy nhiên,
dưới lớp quần bó sát màu đen và ao thun tím, Parker trông rất hấp dẫn. Cô
ta đeo khá nhiều nữ trang và, dù chỉ mới hai mươi tuổi, chút tàn phai đã ló
dạng và chỉ vài năm nữa thôi, hẳn cô ta sẽ chẳng còn đủ hấp dẫn để người ta
có thể tặng nữ trang cho nữa. Nói tóm lại, Shelly là người có thể làm cho
đàn ông thèm muốn và mê hoặc. Rebecca cũng thế, cô cũng là người khiến
đàn ông thèm muốn và mê hoặc nhưng hơn thế nữa, cô là mãu người vợ lý
tưởng của đàn ông. Với Rebecca, người ta cứ muốn ở mãi cạnh cô. (Người
nào ở trên mới nói muốn bỏ đi ta?! )

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.