ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 296

kho lúc nãy. Những thanh gỗ thô ráp đã bị ánh mặt trời làm cho xỉn màu,
chuyển dần sang xám, tưởng như chỉ một cơn gió nhẹ cũng đủ khiến nó đổ
sụm.

Khi đến gần, cô nhìn thấy có một cầu cảng ngay cạnh cabin, ở đó đã neo

sẵn một chiếc thuyền khác và hai cái máy phát điện cỡ lớn.

“Nếu có bão thì phải làm sao ?”cô hỏi khi Nick tắt máy.

“Không bao giờ. Một trong những khả năng của Talon là điều khiển thời

tiết, cho nên chuyện mưa bão cũng không phải vấn đề gì to tát. Nhưng cũng
có thể nơi này sẽ bị nổ banh ta long nếu bão kéo đến vào ban ngày, khi mà
anh ấy đang ngủ và không cảm nhận được sự biến đổi của thời tiết. Trong
trường hợp đó thì anh ta chắc chắn sẽ thành bánh mì nướng.”

“Có phải bọn họ đều thích cảm giác nguy hiểm đúng không ?”

Anh bật cười. “Có lẽ là do bản chất là thế. Tán tỉnh với thảm họa là nhu

cầu tối thiểu.”

Nick nhảy ra khỏi thuyền và yêu cầu cô cứ ngồi yên chỗ đó. Anh cẩn

thận đi dọc theo lối đi hẹp, cũ kỹ nối giữa cầu cảnh và cửa cabin, rồi ra hiệu
cô đi theo mình.

“Lùi lại, Beth,” anh quát lên khi một con cá sấu đang tiến về phía

Amanda.

Amanda cũng nhảy trở lại thuyền.

“Ổn rồi,” Nick cam đoan. “Bọn chúng có trách nhiệm bảo vệ Talon vào

ban ngày. Chỉ cần cô đi với tôi, bọn chúng sẽ trở thành vô hại hoàn toàn.”

“Anh chắc chứ ?”, cô nói, miễn cưỡng nhảy ra khỏi thuyền lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.