ĐÊM KHOÁI LẠC - Trang 360

“Chẳng buồn cười gì cả.”

“Anh biết, điều khiến anh khó chịu nhất là có vẻ như gã biết làm thế nào

thì sẽ gây ra thương tổn nặng nề nhất. Chính là ở -“

Cô im lặng lắng nghe nhưng anh không nói tiếp. “Ở đâu ?” cô giục.

“Không có gì.”

“Kyrian, nói cho em biết đi. Em muốn biết làm sao gã lại có thể khiến

anh thành ra thế này.”

“Anh không muốn nhắc lại chuyện đó nữa.”

Cô chưa kịp ép anh phải nói ra thì có ai đó gõ cửa.

“Làm ơn,” anh lặng lẽ nói, “cho D’Alerian vào đi.”

“Dream Hunter sao ?”

Anh gật đầu.

Cô tò mò đứng lên mở cửa trước rồi bước lùi về sau. Người đàn ông

đứng trước hiên nhà hoàn toàn không giống trong tưởng tượng của cô. Cao
hơn hẳn cô, Dream Hunter có mái tóc đen như màn đêm, đôi mắt không có
màu sắc nào ngoài sự tái nhợt, trông như đang phát sáng. Cũng mặc toàn đồ
đen như Kẻ Săn Đêm, người đàn ông đứng trước mặt cô lẽ ra sẽ trông rất uy
quyền nếu như tia mắt cô cứ không muốn tránh xa hình bóng đó. Lạ. Rất kỳ
lạ. Cô phải buộc bản thân nhìn người đàn ông mà bất cứ người phụ nữ nào
cũng sẽ há hốc mồm nhìn theo trong sự kính ngưỡng và mê đắm.

Không nói một lời, anh bước qua cô, tiến về phía Kyrian. Cánh cửa bật

khỏi tay cô, đóng mạnh, trả lại bóng tối cho căn phòng. D’Alerian phong
nhã bước đến chỗ Kyrian. Anh giũ áo khoác ngoài, rồi săn tay áo lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.