ĐÊM NOËL - Trang 165

Lan Oanh ngồi im. Cô suy nghĩ một lát, rồi ngước lên nghiêm trang:
- Không biết em nói chuyện này có đúng lúc không? Có thể khi biết em làm
như vậy, Thục HIền sẽ tự ái mà giận luôn cả em. Nhưng dù sao em vẫn
chấp nhận, còn quyết định thế nào là tuỳ anh
Lập Huy im lặng hút thuốc, dáng điệu bình thản, dửng dưng. Cử chỉ của
anh làm Lan Oanh muốn bỏ về cho rồi. Nhưng cô cũng ráng nói:
- Sáng hôm qua,Thục Hiền đến em, nó bảo anh đã quay qua Phương Ngân.
Anh thừa biết tính Thục Hiền mà, khi nó tự ái lên thì bất kể. Và nó gọi anh
An đến. Nó nói nếu ảnh muốn cưới nó thì phải tổ chức ngay
Lập Huy hơi cười:
- Anh đoán Luân An sẽ không từ chối rồi
- Dĩ nhiên là không từ chối rồi. Chuyện này anh phải có trách nhiệm một
phần. Nếu không tại anh nó không liều lĩnh như vậy đâu. Người nó yêu đâu
phải là anh An
Lập Huy giơ tay chặn lại:
- Chuyện tụi anh chấm dứt rồi. Bây giờ mỗi người một con đường. Thục
Hiền yêu và lấy ai làm chồng, anh không có ý kiến. Cổ có quyền quyết định
cuộc sống của mình. Anh khuyên Oanh cũng nên tôn trọng quyết định đó.
Đừng phản đối mà đám cưới Thục Hiền sẽ mất vui.
Lan Oanh lạc giọng:
- Em không ngờ anh Huy mau thay đổi như vậy. Bây giờ em mới tin những
gì nó nói là đúng. Thật ra anh không hề yêu nó,vì nếu thương thì anh không
cư xử với nó như vậy
Lập Huy tò mò:
- Anh đã cư xử tệ thế nào nhỉ?
- Còn không tệ sao? Chỉ bất đồng ý kiến một chút, anh đã đuổi nó về và bỏ
mặc nó giữa đường. Biết nó giận anh cũng không thèm đến làm hòa. Anh
luôn nói chuyện gay gắt với nó, trong khi anh An lúc nào cũng nuông chiều
nó. Chỉ chuyện anh bỏ rơi nó để trở lại với Phương Ngân em cũng đủ hiểu
rồi. Nếu thương nó thì anh đã không làm thẳng thừng như vậy
Lập Huy mỉm cười:
- Trong mắt các cô, anh là người vô tình như vậy sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.