ĐÊM NOËL - Trang 164

liếc anh, rồi ngập ngừng
- Em muốn nói với anh chuyện Thục Hiền
Lập Huy nhướng mắt:
- Vậy hả? Thế nào?
- Thục Hiền sắp làm đám cưới với anh An đấy
Lập Huy hơi ngả người ra sau tỉnh bơ. Thậm chí anh còn mỉm cười:
- Vậy sao? Oanh nhắn giùm anh chúc mừng cổ
"Vậy là sao đây trời? Sao anh ta tỉnh bơ thế kia? Chắc mình làm người vô
duyên rồi quá"- Lan Oanh nghĩ thầm. Cô liếm môi, nói tiếp:
- Chỉ còn hai tuần nữa là đám cưới đấy. Nó vừa mới quyết định xong
- Vậy hả?
Lan Oanh kêu lên:
- Anh không thấy nó làm như vậy là nông nổi sao?
Lập Huy lại nhướng mắt,nói có chút giễu cợt:
- Từ lúc quyết định tới lúc đám cưới đến những hai tuần, có gì đâu mà nông
nổi. Thời đại bây giờ chuyện cưới xin đâu có khắt khe như ngày xưa. Sao
em khó quá vậy?
- Nhưng nó không hề yêu anh An. Mới mấy ngày trước, lúc tụi em đi chơi
Hải Phòng, nó không tỏ vẻ gì là yêu ảnh. Vậy rồi đùng một cái, khi trở về
thành phố hôm trước là hôm sau đòi đám cưới. Như vậy mà không xốc nổi
sao?
Lập Huy cười thành tiếng:
- Từ đó giờ, Thục Hiền thích làm chuyện khác người. Đây cũng là một
trong những điều khác người của cô ấy. Sao Oanh có vẻ lo lắng vậy?
Lan Oanh cau mặt:
- Có thật sự anh không quan tâm chuyện này không? Đó cũng là chuyện
của anh mà
- Sao lại là của anh? Thục Hiền lấy Luân An chứ có phải lấy anh đâu. Khi
nào cô ấy làm đám cưới với anh thì lúc đó mới là chuyện của anh
- Anh có thể cư xử cạn tàu ráo máng vậy sao?
Lập Huy từ tốn:
- Quyết định lấy chồng là của Thục Hiền. Oanh như vậy là không đúng rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.