Lời cảm ơn
Trước nhất, tôi xin gửi lời cảm ơn ến đại diện của tôi, Sloan Harris.
Tôi mãi mắc nợ anh vì sự ủng hộ không biết mệt mỏi, những lời khuyên vô
giá cũng như vì anh đã giải quyết các tình huống tôi gây ra một cách vô
cùng bình tĩnh và sáng suốt. Mỗi ngày thức dậy tôi đều cảm thấy mình
thật may mắn vì được ở trong ê kíp của Sloan. Đồng thời tôi cũng thán
phục sâu sắc cái cách anh xoay xở nhét được từ “kabuki” vào hầu hết các
cuộc đối thoại.
Cảm ơn Đội Ngũ Biên Tập Trong Mơ của tôi: Marysue Rucci, Lynne
Drew và Greer Hendricks. Tác giả nào cũng nên biết đến cái cảm giác được
hưởng thành quả từ những phản hồi thông minh, hiểu biết và tinh tế đến
vậy. Tôi đặc biệt muốn gửi một cái ôm tới Lynne cho chuyên du hành xuyên
Đại Tây Dương của cô ấy (truyền thống hằng năm thì phải?).
Cảm ơn Judith Curr, sinh lực và nhiệt huyết của cô thật dễ lây lan,
và cảm ơn David Rosenthal vì đã luôn luôn tin tưởng tôi (dù anh chắc chắn
sẽ ghét cay ghét đắng cái cụm từ “luôn luôn tin tưởng tôi”). Và một lời
cảm ơn nồng nhiệt tới tất cả mọi người ở Atria, đặc biệt là: Carolyn Reidy,
Chris Lloreda, Jeanne Lee, Lisa Sdambra, Mellony Torres, Sarah Cantin,
Lisa Keim, Nancy Inglis, Kimberly Goldstein, Ạja Pollock, Rachel Bostic,
Natalie White, Craig Dean và toàn bộ đội ngũ kinh doanh. Tôi vô cùng
sung sướng được là một phần trong đại gia đình ấy!
Betsy Robbins, Vivienne Schuster, Alice Moss, Kate Burke, Cathy
Gleason, Sophie Baker, Kyle White và Ludmilla Suvorova: cảm ơn các bạn.
Tôi yêu mến tất cả. Đặc biệt cảm ơn Kristyn Keene vì đã đưa ra những lời
khuyên khôn ngoan và chính xác về mọi thứ, từ diễn biến câu chuyện đến
những đôi giày gót nhọn. Chị lúc nào cũng đúng. Một cái ôm thật chặt cho
Cara Weisberger vì những cuộc động não đầy hiệu quả. Cảm ơn Damian
Benders vì đã tóm lược về ngành công nghiệp âm nhạc cho tôi, và Victoria