Máng Cỏ Của Cu Tý
C
u Tý học trường Lasan Taberd từ lớp hai. Và ngay từ lớp hai, cu Tý
đã được các sư huynh dạy giáo lý. Tâm hồn tuổi thơ là tâm hồn thánh. Tâm
hồn ấy học những lời thánh thiện thì nhớ mãi và chỉ muốn làm những điều
Chúa khuyên răn. Bố cu Tý không theo tôn giáo nào. Ông tự cho mình sung
sướng và thích nói: "Hồn lưu lạc thờ chưa riêng một Chúa". Nhưng ông đã
không thích cu Tý để hồn nó lưu lạc. Trẻ con cần thiết có niềm tin. Chúa
bảo mọi người là anh em, mọi người phải thương yêu nhau, mọi người làm
việc lành, tránh điều dữ. Cu Tý tuân lời Chúa và rất buồn bã nếu bố cu Tý
cứ đi đánh bài. Cu Tý nghĩ rằng bố thua thì mẹ khổ, bố thắng thì mẹ những
đứa trẻ khác khổ. Gây khổ cho người ta là phạm tội. Hễ ai phạm tội, chết sẽ
bị xuống địa ngục. Cu Tý tưởng tượng ra một địa ngục toàn lũ quỷ độc ác
sẽ đánh đập bố. Đôi bận bố vui vẻ, cu Tý hỏi bố những câu hát liên hệ tới
Chúa, bố trả lời tử tế, cu Tý quả quyết bố sẽ lên thiên đường.
- Bố ơi, tại sao Chúa thiên tòa lại giáng sinh thấp hèn?
- Vì Chúa sinh ra đời ở máng lừa. Chúa không được đặt trên một chiếc
nôi êm ái. Chúa không được bú sữa Guigoz. Bấy giờ nhằm mùa đông, trời
đầy tuyết. Con biết tuyết chưa? Giống lớp bông mỏng trong ngăn đá tủ lạnh
và lạnh như đá.
- Ai đã sưởi ấm Chúa?
- Những vì sao trên trời. Đó là mắt của Thượng Đế.
- Ai đã nuôi Chúa?
- Đức Mẹ.
- Nuôi bằng gì?
- Tình thương. Tất cả những bà mẹ đều nuôi con bằng tình thương. Ai
được nuôi bằng tình thương, lớn lên sẽ biết thương yêu ông bà, cha mẹ, họ
hàng, bạn bè, người tàn tật, người gặp hoạn nạn, người giúp việc và cả trâu
bò, lợn gà, chim muông... Và biết tha thứ mọi người, tha thứ cả kẻ định giết
mình.