- Ừ, Chúa ở khắp mọi nơi nhưng Chúa chỉ thương người thành thật,
nghèo khổ. Chúa ghét bọn giầu sang.
- Sao bố biết ?
- Cu Tý thấy cái lỗ kim khâu áo rồi chứ ?
- Dạ.
- Cu Tý thấy con lạc đà chưa ?
- Ở ti vi, bố ạ ! Nó to gồ ghề.
- À, Chúa nói, con lạc đà có thể chui qua cái lỗ kim (vì nó hiền lành
thành thật, chịu khó làm việc) nhưng bọn nhà giầu thì khó lên thiên đường
(vì ham ăn diện và lo cách bóc lột nhà nghèo).
- Bố tin Chúa ở khắp mọi nơi không ?
- Con tin không ?
- Tin.
- Vậy bố tin con.
- Chúa đang ở trên đầu con, Chúa đã nghe hết chuyện bố kể về Chúa
cho con nghe, bố hén ?
- Ừ
- Chúa sẽ thương con.
- Cu Tý sẽ lên thiên đường.
-...........
Câu chuyện về Chúa của bố con cu Tý khác hẳn những câu chuyện về
Chúa của các linh mục. Và không giống kinh sách. Điều ấy, cu Tý chẳng
cần hiểu. Cu Tý chỉ biết Chúa là chúa tể của muôn loài, muôn vật. Chúa đủ
quyền uy, phép Tích. Chúa ở khắp mọi nơi. Chúa thương người nghèo và
không ghét người giầu. Chúa thương nhất trẻ con. Thuở thơ ấu, Chúa
nghèo hèn, cô đơn. Chúa ra đời ở máng lừa, khóc chào đời trên cỏ khô.
Chúa thương người nghèo nên cu Tý thương người nghèo. Cu Tý theo mẹ
đi lễ ở nhà thờ thường bỏ vào hộp tiền "cứu giúp người nghèo" mười đồng.
Mẹ cu Tý ngoại đạo. Đến nhà thờ nào cũng dâng hoa cung kính Đức Mẹ và
xin đủ ân huệ. Cu Tý thì không xin gì. Chỉ mong được lên thiên đường. Đó
là những năm tháng cu Tý học lớp hai, lớp ba, lớp tư. Năm nay, cu Tý học
lớp năm. Vẫn bé nhỏ, loắt choắt, khờ khạo và có vẻ... nghệ sĩ. Vì có vẻ