ĐÊM TRƯỚC GIÁNG SINH Ở THỊ TRẤN FRIDAY HARBOR - Trang 40

Mark phải ép buộc bàn tay mình để khỏi siết chặt tay lái. Sự vui sướng

đổ đầy trong anh từ đầu cho đến tận những ngón chân. Đã là một thời gian
rất dài cho đến khi Holly nói chuyện, anh gần như đã quên giọng nói của
cháu gái anh.

Nhà trị liệu tâm lý trẻ em đã nói phải bắt đầu với những tương tác không

dùng lời nói, chẳng hạn như yêu cầu Holly chỉ những thứ cô bé muốn trong
bảng thực đơn, với mục đích cuối cùng là thúc đẩy việc nói những từ ngữ
thực sự.

Cho đến hôm nay, vào lúc Mark chứng kiến Holly tạo ra những âm thanh

trong chuyến đi dọc theo đường Roche Habor, khi họ trông thấy Mona, con
lạc đà trong đồng cỏ. Lạc đà, cư dân nổi tiếng của hòn đảo, được những
thương nhân mua bán thú ngoại lai trả giá ở Mill Creek, và mang đến đảo
cách đây tám hoặc chín năm. Cảm giác giống như một kẻ ngốc, Mark đã
chiêu đãi Holly với những âm thanh mô phỏng tiếng lạc đà, và được tưởng
thưởng khi Holly tham gia cùng.

“Điều gì đã giúp cháu tìm lại tiếng nói vậy, bé cưng? Có phải những thứ

làm cùng Maggie không? Người phụ nữ tóc đỏ ấy?”

“Đó là vỏ ốc kỳ diệu.” Holly nhìn vào chiếc vỏ ốc xà cừ, nâng niu một

cách âu yếm trong đôi tay bé nhỏ.

“Nhưng nó không…” Mark nín lặng. Không chỉ ra được rằng có hay

không có sự kỳ diệu. Đặc biệt khi đó là ý tưởng đã tác động đến Holly, khi
nó xuất hiện đúng lúc để giúp cô bé thoát khỏi sự câm nín. Sự kỳ diệu,
những cô tiên… là những từ ngữ của thời thơ dại anh chưa từng biết đến,
một vùng trời tưởng tượng mà anh từ bỏ cách đây đã lâu. Nhưng Maggie
Conroy thì không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.