ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 136

“Tôi…”
“Thôi đừng nói nữa, ăn xong rồi về nào.” Trần Minh Chương giục.
Chu Vĩ nuốt khan, rồi lại rót một cốc bia, uống cạn một hơi, im lặng

không nói gì.

Giang Dương đã thầm đoán được gì đó, nhưng vẫn không kìm được,

muốn hỏi cho rõ: “Anh Chu muốn nói gì, cứ nói đi?”

Chu Vĩ châm một điếu thuốc, rít mạnh một hơi, đập bàn, giận dữ nói:

“Hầu Quý Bình bị giết là bởi vì cậu ấy tố giác chuyện bé gái bị xâm hại
tình dục, Lí Kiến Quốc làm trái pháp luật, không nhẽ sự thật này vĩnh viễn
bị chôn vùi sao?”

Giang Dương há hốc mồm, không lên tiếng, không biết phải nói gì.
Trần Minh Chương thì ngồi im lặng, lại bắt đầu gắp đồ ăn như thể vẫn

rất đói bụng.

Dứt lời, Chu Vĩ thở dài một tiếng, lại cầm bia lên uống.
Cả bốn người chìm trong im lặng, không biết bao lâu sau, Trần Minh

Chương cầm giấy ăn lên lau miệng rồi nói: “Ông Tuyết, đến đấy thôi nhé,
tôi đi thanh toán.”

Chu Vĩ nhìn Giang Dương một cái, rồi thở dài, quay đầu, đứng dậy đi

theo.

Đúng lúc hai người bước đến cửa, không biết ma xui quỷ khiến thế nào,

Giang Dương đột nhiên đứng dậy, nghiêm nghị hỏi: “Anh Chu, anh nói
Hầu Quý Bình vì tố giác chuyện bé gái bị xâm hại tình dục nên bị mưu sát,
có chứng cứ không?”

Chu Vĩ chậm rãi quay người lại, dừng lại mấy giây, lắc đầu: “Tôi không

có chứng cứ.”

“Vậy tại sao anh nói thế?”
“Có người nói cho tôi biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.