ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 148

Trương Siêu mỉm cười lắc đầu, không đáp lời.
“Anh biết đáp án?”
“Biết.”
“Bây giờ vẫn chưa thể nói cho tôi biết?”
“Không cần phải nói, sớm muộn gì anh cũng sẽ biết.”
Nghiêm Lương không bắt ép anh ta, mỉm cười: “Thế thì tôi cũng không

sốt ruột phải biết ngay bây giờ nữa. Chúng ta nói chuyện về một người
khác nhé, Lí Kiến Quốc, chắc là anh biết anh ta nhỉ, anh ta là người như thế
nào?”

Trương Siêu cười khinh bỉ: “Sau khi vụ án mạng của Hầu Quý Bình xảy

ra, Lí Kiến Quốc ngay lập tức kết luận là Hầu Quý Bình chết vì tự sát do sợ
bị xử tội, sau khi Giang Dương có được báo cáo khám nghiệm tử thi, yêu
cầu lập án điều tra lại, anh ta cũng tìm mọi cách cản trở, cuối cùng, Giang
Dương phải nỗ lực bằng mọi cách, mới được lập lại vụ án. Còn về chuyện
Lí Kiến Quốc rốt cuộc là vì tỉ lệ phá án, vì thể diện của anh ta, hay là vì
mục đích khác, tôi không có chứng cứ, nên không suy diễn.”

“Theo như lời của anh, trước đây Giang Dương là một kiểm sát viên

chính trực, tại sao sau này lại thành ra như vậy?”

Trương Siêu cười: “Nếu chỉ cần mấy bản tư liệu mà có thể đánh giá được

đó là một người như thế nào, thì định tính về một người có lẽ cũng giống
như những tờ tư liệu đó, quá mỏng manh.”

Nghiêm Lương gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”
“Sớm muộn rồi anh cũng hiểu thôi.”
Nghiêm Lương hít một hơi thở sâu rồi nói: “Có lẽ chúng ta quay trở lại

với câu hỏi đầu tiên. Nếu chỉ là để lật án, hoàn toàn không cần phải làm đến
mức như vậy. Nếu muốn bắt tội phạm và những người có trách nhiệm năm
đó phải chịu sự trừng trị của pháp luật, cũng không cần thiết phải đi một
đường vòng xa như vậy. Tôi thực sự không hiểu, rốt cuộc động cơ của anh
là gì? Nói cách khác, cuối cùng thì anh muốn chúng tôi phải thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.