ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 335

ấy xứng đáng với tấm huân chương này hơn tôi rất nhiều. Để điều tra rõ
một sự thật, cậu ấy đã bỏ ra mười năm, hi sinh cả tuổi thanh xuân, sự
nghiệp, danh dự, tiền đồ và gia đình, thậm chí… thậm chí hi sinh cả tính
mạng của chính mình. Nhưng…” Ông cao giọng hơn, vẻ mặt lại càng
nghiêm nghị, “nhưng sự thật rõ ràng ở ngay đây, thế mà tất cả mọi người có
mặt ở đây lại vờ như không thấy!”

Lời mở đầu đanh thép, đầy sức thuyết phục, tất cả mọi người đều ngớ ra,

nhưng không ai ngắt lời ông, và ông tiếp tục nói hết.

Cuộc báo cáo diễn ra rất lâu, không ai ngủ gật, một số lãnh đạo tỉnh vốn

dự định sẽ rời khỏi hội trường giữa chừng sau khi phát biểu xong, cũng
dừng bước ở lại.

Trong phòng gặp mặt ở trại tạm giam, qua vách ngăn bằng thủy tinh hữu cơ
rất dày, Nghiêm Lương nói với Trương Siêu: “Trong buổi lễ tuyên dương
kiểm sát viên của tỉnh, viện trưởng Ngô không nhắc một chữ đến việc
tuyên dương, ông đã kể câu chuyện của các anh, một câu chuyện không
phù hợp, vào một thời điểm không phù hợp.”

Trương Siêu nheo mắt, yên lặng rất lâu, một lúc lâu sau, hai hàng nước

mắt nóng hổi trào ra.

Nghiêm Lương tiếp tục nói: “Tôi rất khâm phục viện trưởng Ngô, ông đã

nói những điều này trong một buổi lễ như vậy, phải có một dũng khí rất
lớn. Bây giờ mọi cơ quan tư pháp trong tỉnh đều biết sự việc này, bằng
chứng phạm tội của Hạ Lập Bình cũng đã được công khai, không ai có thể
đỡ được cho ông ta, ông ta sẽ nhanh chóng bị bắt, chắc chắn Tôn Hồng Vận
và những kẻ liên quan đến vụ án đều khó mà thoát được. Giang Dương có
thể yên nghỉ được rồi.”

Nước mắt Trương Siêu chảy đến cổ, mà anh không hề hay biết.
“Hành vi của anh đã vi phạm pháp luật, nhưng tôi nghĩ, cơ quan kiểm sát

đã biết nội tình sự việc của anh, sẽ xin với toà án giúp anh, cuối cùng sẽ
được xử nhẹ, anh đừng lo lắng quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.