DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 207

- Ta và Cornelius là hai người quen cũ. Ta đoán cậu sẽ đuổi theo em trai

cậu, nhưng ta mong là cậu sẽ bỏ mạng dọc đường. Khi đó cậu chả có gì để
ta phải chú ý, dù bây giờ chắc chắn là có.

- Đây có phải là một cái bẫy không?

Lord Loss bật cười:

- Tại sao lại phải thực hiện mọi nỗ lực đó để gài bẫy một cậu bé mà ta

hầu như không biết? Tài năng thiên phú của cậu phải là thứ gì đó rất đặc
biệt nếu cậu nghĩ...

Beranabus quát to:

- Kernel!

Tôi ra dấu cho ổng im lặng, cho ổng biết là tôi không ngốc, rằng tôi đang

cẩn trọng. Tôi hỏi lại:

- Tại sao? Tại sao lấy trộm Art?

Lord Loss mỉm cười tự mãn:

- Câu trả lời đó có liên quan tới trò chơi mà ta đang dự định cho cậu chơi

- nếu như cậu đồng ý. A, Vein đây rồi. Chúng ta có thể bắt đầu.

Tôi nhìn quanh và thấy con chó đầu sấu đang ngậm đến cho ông chủ nó

một cái bàn cờ. Nó dày khoảng vài phân, làm bằng thủy tinh hoặc pha lê.
Đôi mắt của Beranabus mở to khi ổng nhìn thấy bàn cờ. Ổng tiến tới gần
Vein, như thể muốn chộp lấy cái bàn cờ, rồi dừng lại và liếc nhìn Lord
Loss.

- Có phải đó là...?

- Phải. Cái bàn cờ. Chính gốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.